Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

Thường huấn Linh mục năm 2025 - Ngày kết thúc

 

Thường huấn Linh mục năm 2025 - Ngày kết thúc

  •  

 

Ngày cuối cùng trong tuần Thường huấn, như thường lệ, quý cha đọc Kinh Thần vụ buổi sáng và dành giờ nguyện gẫm. Sau đó mọi người cùng với Đức Cha giáo phận dâng lễ cầu cho sứ vụ Loan báo Tin mừng.

 

Trong phần chia sẻ Lời Chúa hôm nay, Đức Cha Giuse tiếp tục liên hệ đến chủ đề đối thoại với Thiên Chúa để ra đi loan Tin mừng. Ngài mời gọi các Linh mục hãy biết đối thoại như gương của Abraham trong bài đọc 1, biết đối thoại và lắng nghe như gương mẫu của Thánh Giuse trong ngày thứ tư hàng tuần. Nhờ biết đối thoại dựa trên Sự Thật, Tình yêu và Trách nhiệm và nhờ có Chúa đồng hành mà cuộc đời của các vị đã trổ sinh trái tốt đó lòng khiêm nhu và âm thầm phục vụ Chúa.

 

 

Bước vào buổi thường huấn cuối cùng, Đức cha Giuse đã trình bày về tài liệu Linh mục giáo phận trong Hội thánh hiệp hành. Các điểm quan trọng Đức cha Giuse trình bày được tóm gọn bằng những điểm sau:

 

1. Tinh thần đồng trách nhiệm của linh mục triều

- Linh mục triều liên kết chặt chẽ với Giám mục, thi hành sứ vụ trong giáo phận.

- Dấn thân phục vụ giáo dân tại địa phương, sống gần gũi và lắng nghe họ.

- Hiệp thông với linh mục đoàn, chia sẻ kinh nghiệm mục vụ.

- Khuyến khích giáo dân tham gia vào đời sống và sứ vụ Giáo hội.

- Mang tinh thần truyền giáo, sống chứng tá đức tin.

 

2. Thi hành tác vụ theo tinh thần hiệp hành

- Lắng nghe đa chiều: Chúa Thánh Thần, Giám mục, linh mục đoàn, giáo dân và người bị lãng quên.

- Cộng tác và đồng trách nhiệm: Linh mục khuyến khích giáo dân tham gia vào phân định và hành động mục vụ.

- Sống tinh thần truyền giáo: Không chỉ ở nội bộ mà còn hướng ra bên ngoài, sống gương mẫu, đối thoại liên tôn.

- Lợi ích: Tăng hiệu quả mục vụ, làm Giáo hội sống động, linh mục sống phong phú hơn.

 

3. Quản trị giáo xứ theo tinh thần hiệp hành

- Chuyển đổi tư duy lãnh đạo: Từ “độc đoán” sang “đồng hành”.

- Phát huy cơ cấu hiệp hành: Hội đồng Mục vụ, các ban ngành, hội đoàn có trách nhiệm cụ thể.

- Khuyến khích giáo dân tham gia: Phát huy đặc sủng, đào tạo, đối thoại cởi mở.

- Minh bạch tài chính và giải trình: Tạo lòng tin và sự đồng thuận.

- Thích nghi với bối cảnh Việt Nam: Kết hợp truyền thống với đổi mới, văn hóa địa phương và xã hội dân sự.

 

4. Tổ chức cuộc hội họp hiệp hành

Chuẩn bị thiêng liêng: Cầu nguyện, tạo bầu khí tin cậy.

 

Tiến trình hội họp:

- Mở đầu bằng Lời Chúa

- Lắng nghe sâu sắc

- Đối thoại xây dựng

- Phân định chung và đưa ra quyết định

- Vai trò điều hành: Giữ trọng tâm, khuyến khích chia sẻ, duy trì tinh thần xây dựng.

 

5. Giải quyết vấn đề theo tính cách hiệp hành

Tiếp cận thiêng liêng và cộng đoàn, không chỉ theo lý trí hay quyền lực.

Gồm 4 giai đoạn:

- Chuẩn bị tâm thế: Cầu nguyện, tạo bầu khí an toàn.

- Lắng nghe và chia sẻ: Đi sâu vào gốc rễ vấn đề.

- Phân định và tìm ý Chúa: Thinh lặng, cầu nguyện chung, xây dựng đồng thuận.

- Quyết định và thực thi: Có kế hoạch hành động và đánh giá điều chỉnh.

 

6. Thái độ của người tham dự hội họp

Tích cực:

Mở lòng, khiêm tốn, thành thật, đồng trách nhiệm, bác ái và tìm kiếm ý Chúa.

Cần tránh:

Thiếu lắng nghe, chủ quan, ích kỷ, tiêu cực, thiếu tôn trọng, thụ động.

Tổng kết

Tài liệu mời gọi linh mục triều sống tinh thần hiệp hành bằng sự lắng nghe, đồng hành, phân định, và truyền giáo, qua đó xây dựng Giáo hội như một cộng đoàn hiệp nhất, sống động và hướng ra thế giới.

Buổi chiều, Đức cha và quý cha dành thời gian nhìn lại buổi thường huấn, cùng lắng nghe những thao thức của nhau cả những điều tích cực cũng như tiêu cực trong đời sống hiệp hành và sứ vụ loan báo Tin mừng. Trước khi kết thúc, anh em linh mục viếng nhà thờ Chánh Tòa và cầu nguyện cho 3 Đức Cha tại phần mộ của các ngài

Cảm tạ Chúa đã ban cho anh em chúng con có thời gian sống với Chúa và với nhau để học hỏi và hâm nóng lại tinh thần loan báo Tin mừng.

Giáo phận Long Xuyên: Thường huấn Linh mục năm 2025

 

Giáo phận Long Xuyên: Thường huấn Linh mục năm 2025

 

Sáng nay 240 linh mục đang làm việc mục vụ tại giáo phận đã quy tụ về Tòa Giám mục để tham dự 3 ngày Thường huấn năm 2025 với chuyên đề Đối thoại Liên tôn.

 

Đúng 9h, anh em Linh mục đã quy tụ tại Hội trường để chào thăm Đức cha Giáo phận; Và trong những giây phút đầu tiên này, Đức cha đã hướng ý về chủ đề cũng như mục đích của các buổi thường huấn nhằm giúp anh em linh mục gặt hái được những hoa quả của Thần Khí qua việc đối thoại với các tôn giáo. Đặc biệt, Đức cha nhấn mạnh đến khía cạnh đối thoại để phục vụ con người, nhất là những người nghèo.

 

 

Sau 30 phút hướng ý, Đức cha cùng anh em linh mục hiệp dâng thánh lễ khai mạc buổi thường huấn. Trong bài chia sẻ Lời Chúa hôm nay, dựa vào bài Tin Mừng về chủ đề Xét Đoán. Đức cha nói đến trách nhiệm của linh mục trong việc tham dự vào công việc của Chúa Thánh Thần trong việc phân định có trách nhiệm dựa vào 3 tiêu chí sau đây: Sự thật, tình yêu và trách nhiệm. 

 

 

Buổi chiều, anh em linh mục bắt đầu được nghe trình bày các chuyên đề về Đối thoại Liên tôn do quý Cha dòng Phanxico triển khai. Đầu tiên, Cha Giuse Ngô Ngọc Khanh OFM, trình bày đề tài Nghệ thuật đối thoại liên tôn từ trái tim qua bài Tin mừng kể lại cuộc gặp gỡ giữa Đức Giesu và Phụ nữ Samari. Khởi đi từ đoạn Tin mừng này, Cha Giuse đã triển khai việc đối thoại liên tôn bắt đầu từ Mầu nhiệm Nhập thể với các ý tưởng sau: 

 

 

I. DẪN NHẬP: KHỞI ĐIỂM TỪ MỘT CUỘC GẶP GỠ BÊN GIẾNG

  • Trích dẫn: “Lúc bấy giờ, Người phải băng qua miền Sa-ma-ri.” (Ga 4,4)
  • Giới thiệu ý chính: Cuộc gặp bên giếng Giacóp không đơn thuần là một mẩu chuyện Tin Mừng, mà là bản đồ thiêng liêng của đối thoại liên tôn.
  • Nhấn mạnh: “Phải băng qua” là sự thúc đẩy nội tại từ sứ mạng cứu độ, đối thoại bắt đầu bằng một nhu cầu nhân loại: cơn khát,  để đi đến một mặc khải thần linh.

 

II. BỐI CẢNH LIÊN TÔN TRONG Ga 4: TỪ CHIA CẮT ĐẾN GẶP GỠ

1. Xung đột lịch sử giữa Do Thái và Samari

  • Căng thẳng tôn giáo: chia rẽ giáo lý và thực hành tôn giáo (x. 2 V 17,24–41)
  • Người Do Thái coi thường Samari, xem họ là dân lạc đạo

2. Cử chỉ “phải băng qua”: bước đi vượt thành kiến

  • Hành vi mang tính thần linh (Hy Lạp: dei)
  • Đối thoại không tránh né, nhưng đi vào khác biệt với tình yêu và sứ mạng

 

III. CÁC BƯỚC ĐỐI THOẠI CỦA ĐỨC GIÊSU

1. Bắt đầu bằng nhu cầu nhân loại: “Cho tôi xin chút nước uống” (Ga 4,7)

  • Phá vỡ định kiến xã hội - giới tính - chủng tộc
  • Một Bậc thầy Do thái xin nước từ một phụ nữ ngoại đạo
  • Đối thoại bắt đầu không từ uy quyền, nhưng từ sự khiêm hạ và cảm thông

2. Khơi dậy khát vọng thiêng liêng: “Ai uống nước tôi cho, sẽ không còn khát” (Ga 4,14)

  • Từ nước giếng sang nước sự sống
  • Nâng người đối thoại lên tầm tâm linh - giáo lý - đức tin
  • Không dạy dỗ, nhưng gợi mở khát khao Thánh Thần

3. Tôn trọng truyền thống tôn giáo: “Tổ tiên chúng tôi đã thờ phượng trên núi này” (Ga 4,20)

  • Đức Giêsu không bác bỏ truyền thống Samari
  • Không tranh luận “ai đúng ai sai”, nhưng đưa lên một chân trời mới: thần khí và sự thật.
  • Thờ phượng chân chính không nằm nơi hình thức, nhưng trong tâm hồn chân thật

4. Mặc khải dần dần, qua đối thoại cá vị: “Chính tôi đây, Đấng đang nói với chị đây” (Ga 4,26)

  • Không áp đặt chân lý, nhưng mở ra khả năng đón nhận
  • Mặc khải là hoa trái của giao tiếp chân thành và kiên nhẫn

 

IV. BÀI HỌC CHO LINH MỤC ĐỐI THOẠI: NGƯỜI GIỮ GIẾNG VÀ NGƯỜI CÙNG KHÁT

  1. Từ bỏ não trạng độc quyền chân lý
    • Không đối thoại để chiến thắng, nhưng để gặp gỡ
  2. Đặt câu hỏi khơi dạy hơn là tuyên bố khẳng định
    • Hỏi “bạn khát gì?” hơn là “bạn tin gì?”
  3. Tôn trọng giá trị nội tâm và truyền thống của tha nhân
    • Khám phá nơi người khác hạt giống Lời (x. Ad Gentes 11)
  4. Hiện diện khiêm hạ như suối ngầm
    • Không phải là giảng dạy, mà là đồng hành và phục vụ trong thinh lặng.

 

V. KẾT LUẬN: ĐỐI THOẠI LÀ GẶP GỠ NƠI CƠN KHÁT

  1. Đối thoại chân thật luôn bắt đầu từ một cơn khát: từ nhu cầu nhân loại đến khát vọng thần linh.
  2. Xin cho các chúng ta trở thành “người đến bên bờ giếng”: hiện diện khiêm tốn nơi các biên giới đức tin và văn hóa, biết khơi dậy cơn khát nơi tha nhân bằng sự tôn trọng và kiên nhẫn, để trao ban nước hằng sống là chính Đức Kitô.
  3. Đối thoại liên tôn đích thực là để lắng nghe tiếng vọng của chân lý trong trái tim nhau: là những thửa đất đã được Thiên Chúa gieo mầm chân-thiện-mỹ. 

 

VI. CÂU HỎI SUY TƯ PHẢN TỈNH HOẶC THẢO LUẬN NHÓM

1. XEM: Nhìn vào thực tại

Trong giáo hạt hoặc giáo phận, đâu là những “vùng Samari”, những cộng đồng thường bị bỏ quên hoặc dè dặt tiếp cận, đang cần được khơi lên bằng cuộc gặp gỡ chân thành?

2. XÉT: Phân định dưới ánh sáng Tin Mừng

Khi gặp người khác niềm tin, quý cha chọn bắt đầu từ khác biệt, giáo lý, hay sự tôn trọng và lắng nghe? Hãy chia sẻ một trải nghiệm mục vụ cụ thể.

3. LÀM: Hành động cụ thể

Làm sao để trao ban Đức Kitô mà không áp đặt? Trong mục vụ hiện tại, quý cha có thể bắt đầu bằng hành động gợi mở nào?

 

Buổi tối, anh em linh mục cùng nhau Chầu Thánh Thể, lãnh nhận bí tích giải tội và cùng nhau dâng lời tạ ơn Chúa sau ngày thường huấn đầu tiên.

 

ĐTC Lêô XIV: Hãy đến với Chúa Giêsu khi chúng ta mệt mỏi vì cuộc sống

 

Tiếp kiến chung 25/6/2025 - ĐTC Lêô XIV: Hãy đến với Chúa Giêsu khi chúng ta mệt mỏi vì cuộc sống



Trong bài giáo lý tại buổi Tiếp kiến chung sáng thứ Tư ngày 25/6, Đức Thánh Cha nói với các tín hữu đừng sợ hướng về Chúa Giêsu trong cầu nguyện; hãy biết phó thác bản thân cho quyền năng chữa lành của tình yêu của Người, tình yêu có thể biến đổi cả những tình huống tưởng như vô vọng, và thậm chí mang lại sự sống từ sự chết.

Vatican News 

Trong bài giáo lý, Đức Thánh Cha đã suy tư về hai phép lạ cho thấy quyền năng chữa lành phát xuất từ niềm tin vào Chúa Giêsu. Trong phép lạ thứ nhất, một người phụ nữ mắc bệnh khiến bà bị xã hội coi là ô uế và bị loại trừ nhưng bà tin tưởng rằng Chúa Giêsu có quyền năng chữa lành; bà đưa tay ra chạm đến Người, và nhờ đức tin, bà được chữa lành. Trong phép lạ thứ hai, Chúa Giêsu đáp lại lời khẩn cầu đầy đức tin của một người cha đau khổ, và làm cho cô con gái nhỏ của ông sống lại từ cõi chết.

Đức Thánh Cha nói rằng mỗi khi chúng ta đến với Chúa bằng đức tin, thì chính Người cũng chạm đến chúng ta, và ân sủng của Người bắt đầu cách nhiệm mầu làm thay đổi hướng đi cuộc đời chúng ta.

Trước khi Đức Thánh Cha bắt đầu bài giáo lý, cộng đoàn cùng nghe đoạn Tin Mừng Thánh Máccô (Mc 5, 33-36)

Người phụ nữ sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh”. Đức Giêsu còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa?” Nhưng Đức Giêsu nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi”.

Bài giáo lý của Đức Thánh Cha 

Anh chị em thân mến,

Hôm nay chúng ta cũng suy niệm về việc chữa lành của Chúa Giêsu như một dấu chỉ của hy vọng. Nơi Người có một sức mạnh mà cả chúng ta cũng có thể cảm nghiệm khi sống mối tương quan với Người.

Hãy cùng Chúa Giêsu đối diện với khó khăn trong cuộc sống

Một căn bệnh rất phổ biến trong thời đại chúng ta là sống cách mệt mỏi: thực tế có vẻ quá phức tạp, nặng nề, khó đối mặt. Và rồi chúng ta tắt điện đi, chúng ta ngủ thiếp đi, với ảo tưởng rằng khi thức dậy mọi thứ sẽ khác. Nhưng chúng ta phải đối mặt với thực tế, và cùng với Chúa Giêsu, chúng ta có thể làm tốt điều đó. Đôi khi chúng ta cảm thấy bị chặn lại bởi sự phán xét của những người thích dán nhãn cho người khác.

Đối với tôi, những tình huống này có thể tìm thấy câu trả lời trong một đoạn trích từ Phúc âm Thánh Máccô, trong đó có hai câu chuyện đan xen vào nhau: câu chuyện về một bé gái mười hai tuổi, bị bệnh nằm trên giường và sắp chết; và câu chuyện người phụ nữ đã bị băng huyết trong suốt mười hai năm và tìm kiếm Chúa Giêsu để có thể được chữa lành (x. Mc 5, 21-43).

Sức mạnh của đức tin

Giữa hai nhân vật nữ này, Thánh sử nói về nhân vật người cha của bé gái: ông không ở nhà để phàn nàn về căn bệnh của con gái nhưng đi ra ngoài và tìm kiếm sự giúp đỡ. Mặc dù là người đứng đầu hội đường Do Thái, ông không đưa ra yêu cầu dựa trên địa vị xã hội của mình. Khi phải chờ đợi, ông không mất kiên nhẫn và vẫn tiếp tục chờ đợi. Và khi họ đến báo với ông rằng con gái ông đã chết và việc làm phiền Thầy là vô ích, ông vẫn tiếp tục có niềm tin và hy vọng.

Cuộc trò chuyện của người cha với Chúa Giêsu bị gián đoạn bởi người phụ nữ bị băng huyết, người cố gắng tiến đến gần Chúa Giêsu và chạm vào áo Người (c. 27). Người phụ nữ này đã rất dũng cảm đưa ra quyết định làm thay đổi cuộc đời mình: mọi người đều bảo bà phải giữ khoảng cách, không được để người khác nhìn thấy. Họ đã buộc bà phải sống ẩn trốn và biệt lập. Đôi khi chúng ta cũng có thể là nạn nhân của sự phán xét của người khác, những người cố gắng mặc cho chúng ta chiếc áo không phải của mình. Và rồi chúng ta bị tổn thương và không thể thoát ra được.

Người phụ nữ đó đi theo con đường cứu độ khi trong lòng nảy sinh niềm tin rằng Chúa Giêsu có thể chữa lành cho bà: vì vậy, bà tìm thấy sức mạnh để đi ra và tìm kiếm Người. Bà muốn ít nhất cũng được chạm vào áo choàng của Người.

Có một đám rất đông vây quanh Chúa Giêsu, và do đó có rất nhiều người đã chạm vào Người, nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra với họ. Nhưng khi người phụ nữ này chạm vào Chúa Giêsu, bà được chữa lành. Đâu là sự khác biệt? Bình luận về điểm này, Thánh Augustino nói – thay lời Chúa Giêsu – “Đám đông chen lấn quanh Ta, nhưng đức tin chạm đến Ta” (Bài giảng 243, 2, 2). Đúng là như vậy: mỗi khi chúng ta thực hiện một hành động đức tin hướng về Chúa Giêsu, một sự tiếp xúc với Người được thiết lập, và ngay lập tức ân sủng của Người tuôn tràn từ Người. Đôi khi chúng ta không nhận ra điều đó, nhưng một cách âm thầm và thực sự, ân sủng ấy chạm đến chúng ta và từ từ biến đổi cuộc sống của chúng ta từ nội tâm.

Chúng ta bước vào nhà thờ, nhưng có lẽ tâm hồn lại ở nơi khác!

Có lẽ ngay cả ngày nay, nhiều người cũng đến gần Chúa Giêsu một cách hời hợt, mà không thực sự tin vào quyền năng của Người. Chúng ta bước vào nhà thờ, nhưng có lẽ tâm hồn lại ở nơi khác! Người phụ nữ này, âm thầm và vô danh, đã chiến thắng nỗi sợ hãi của mình, chạm đến trái tim Chúa Giêsu bằng đôi bàn tay bị xem là ô uế vì bệnh tật của bà. Và ngay lập tức bà cảm thấy mình được chữa lành. Chúa Giêsu nói với bà: “Hỡi con, đức tin của con đã cứu con. Hãy đi bình an” (Mc 5,34).

Cái chết của linh hồn mới là điều chúng ta nên sợ!

Trong lúc đó, người ta báo tin cho người cha rằng con gái ông đã chết. Chúa Giêsu nói với ông: “Đừng sợ, chỉ cần tin thôi!” (c. 36). Sau đó, Người đến nhà ông, và thấy mọi người đang khóc lóc và than van, Người nói: “Đứa trẻ không chết, nhưng nó ngủ” (c. 39). Rồi Người vào phòng nơi bé gái đang nằm, nắm tay em và nói: “Talità kum,”, nghĩa là “Em bé ơi, hãy trỗi dậy!”. Cô bé liền đứng dậy và bắt đầu bước đi (x. cc. 41-42). Hành động này của Chúa Giêsu cho chúng ta thấy rằng Người không chỉ chữa lành mọi bệnh tật mà còn đánh thức chúng ta từ sự chết. Đối với Thiên Chúa, Đấng là Sự Sống vĩnh cửu, cái chết của thân xác giống như một giấc ngủ. Cái chết thực sự là cái chết của linh hồn: đây mới là điều chúng ta nên sợ!

Làm sao chúng ta có thể nuôi dưỡng con cái về mặt thiêng liêng nếu chính minh không được nuôi dưỡng bằng Phúc Âm?

Một chi tiết cuối cùng: Sau khi làm cho bé gái sống lại, Chúa Giêsu bảo cha mẹ em cho em ăn (x. c. 43). Đây là một dấu chỉ rất cụ thể nữa về sự gần gũi của Chúa Giêsu với nhân tính của chúng ta. Nhưng chúng ta cũng có thể hiểu điều này theo nghĩa sâu sắc hơn và tự hỏi: khi con cái chúng ta gặp khủng hoảng và cần được nuôi dưỡng về mặt thiêng liêng, liệu chúng ta có biết nuôi dưỡng chúng không? Và làm sao chúng ta có thể làm được điều đó nếu chính chúng ta không nuôi dưỡng mình bằng Phúc Âm?

Anh chị em thân mến, trong cuộc sống có những lúc thất vọng và chán nản, và cũng có cả kinh nghiệm về cái chết. Chúng ta hãy học từ người phụ nữ đó, từ người cha kia: chúng ta hãy đến với Chúa Giêsu: Người có thể chữa lành chúng ta, Người có thể cho chúng ta được tái sinh. Chúa Giêsu là niềm hy vọng của chúng ta!

Lời kêu goi: hãy từ bỏ mọi lý lẽ ngạo mạn và trả thù 

Vào cuối buổi Tiếp kiến chung, Đức Thánh Cha chia buồn về vụ tấn công khủng bố tàn bạo đã xảy ra nhằm vào cộng đồng Chính Thống giáo Hy Lạp tại Nhà thờ Mar Elias ở Damascus. Ngài phó thác các nạn nhân cho lòng thương xót của Thiên Chúa và cầu nguyện cho những người bị thương và gia đình của họ.

Đức Thánh Cha bày tỏ với các Kitô hữu ở Trung Đông: “Tôi gần gũi với anh chị em. Toàn thể Giáo hội gần gũi với anh chị em!”.

Ngài cũng nhận định rằng “Sự kiện bi thảm này gợi lại sự mong manh sâu sắc vẫn còn tồn tại ở Syria sau nhiều năm xung đột và bất ổn. Do đó, điều cần thiết là cộng đồng quốc tế không bỏ qua đất nước này nhưng phải tiếp tục hỗ trợ thông qua những cử chỉ liên đới và dấn thân mới đối với hòa bình và hòa giải”.

Tiếp đó, Đức Thánh Cha cũng cho biết Giáo hội tiếp tục theo dõi với sự quan tâm và hy vọng về tình hình ở Iran, Israel và Palestine. Ngài nhắc rằng lời của ngôn sứ Isaia vang lên khẩn thiết hơn bao giờ hết: “Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến”.

Đức Thánh Cha mời gọi: “Hãy lắng nghe tiếng nói này. Chúng ta hãy lắng nghe tiếng nói này đến từ Đấng Tối Cao; hãy để những vết thương do hành động đẫm máu gây ra trong những ngày gần đây được chữa lành; hãy từ bỏ mọi lý lẽ ngạo mạn và trả thù và kiên quyết lựa chọn con đường đối thoại, ngoại giao và hòa bình”.

​Sau khi hát kinh Lạy Cha bằng tiếng Latinh, Đức Thánh Cha đã ban phép lành cho tất cả mọi người tham dự buổi Tiếp kiến.

ĐTC Lêô XIV gặp gỡ 4.000 chủng sinh tham dự Ngày Năm Thánh các Chủng sinh

 

ĐTC Lêô XIV gặp gỡ 4.000 chủng sinh tham dự Ngày Năm Thánh các Chủng sinh



Trong bối cảnh Ngày Năm Thánh dành cho các chủng sinh, sáng thứ Ba ngày 24/6/2025, Đức Thánh Cha đã gặp gỡ khoảng 4.000 chủng sinh hiện diện tại Đền thờ Thánh Phêrô. Ngài mời gọi họ đào luyện để trưởng thành trong đời sống nhân bản, loại bỏ mọi sự ngụy trang và đạo đức giả; rèn luyện đời sống nội tâm qua cầu nguyện và chiêm niệm; biết yêu thương như Chúa Giêsu đã yêu thương; đừng chấp nhận sống tầm thường, an phận, hay chỉ đón nhận cách thụ động, nhưng hãy đam mê đời sống linh mục.

BÀI CHIA SẺ CỦA ĐỨC THÁNH CHA
với các Chủng sinh tham dự Ngày Năm Thánh các Chủng sinh


Xin chào quý Hồng y, quý Giám mục, các nhà đào tạo và đặc biệt là các con, tất cả chủng sinh!

Cha rất vui khi được gặp các con và cảm ơn tất cả mọi người, các chủng sinh và các nhà đào tạo, vì sự hiện diện thân ái của các con. Trên hết, cha cảm ơn niềm vui và sự nhiệt tình này của các con. Cha cũng cảm ơn bởi vì bằng năng lượng của mình, các con đã thổi bùng ngọn lửa hy vọng trong đời sống Giáo hội!

Hôm nay, các con không chỉ là những người hành hương, mà còn là những chứng nhân của hy vọng: các con làm chứng cho cha và cho mọi người, bởi vì các con đã cho phép mình tham gia vào cuộc phiêu lưu hấp dẫn của ơn gọi linh mục trong thời điểm khó khăn. Các con đã đón nhận lời kêu gọi trở thành những sứ giả hiền lành nhưng mạnh mẽ của Lời cứu độ, những người phục vụ của một Giáo hội cởi mở và một Giáo hội ra đi truyền giáo.

Và nếu cha cũng nói một lời bằng tiếng Tây Ban Nha, thì xin cảm ơn các con đã can đảm chấp nhận lời mời gọi của Chúa để theo Người, để trở thành môn đệ, để gia nhập chủng viện. Các con hãy can đảm và đừng sợ hãi.

Các con đang khiêm nhường và can đảm thưa “xin vâng” với Chúa Kitô, Đấng kêu gọi các con; và lời thưa “này con đây” mà các con thưa với Người nảy mầm trong đời sống của Giáo hội và được đồng hành qua hành trình phân định và đào tạo cần thiết.

Chúa Giêsu, như các con biết, trước hết kêu gọi các con sống kinh nghiệm tình bạn với Người và với những người bạn đồng chí hướng (x. Mc 3,13); một kinh nghiệm chắc chắn sẽ phát triển lâu dài ngay cả sau khi thụ phong và liên quan đến mọi khía cạnh của cuộc sống. Thực ra, không có điều gì nơi các con cần phải loại bỏ, nhưng mọi thứ phải được tiếp nhận và biến đổi theo logic của hạt lúa mì, để trở thành những người và những linh mục hạnh phúc, “những cây cầu” chứ không phải là chướng ngại vật ngăn cản tất cả những người đến với các con gặp gỡ với Chúa Kitô. Vâng, Người phải lớn lên và chúng ta phải nhỏ đi, để chúng ta có thể trở thành các mục tử theo Trái tim của Người[1].

Khi nói về Thánh Tâm Chúa Giêsu Kitô, làm sao chúng ta có thể không nhắc đến Thông điệp Dilexit nos mà Đức Giáo hoàng Phanxicô kính yêu đã trao cho chúng ta?[2] Chính trong thời gian mà các con đang sống, tức là thời gian đào tạo và phân định, điều quan trọng là phải hướng sự chú ý của các con vào trung tâm, vào “động lực” của toàn bộ hành trình của các con: đó chính là con tim! Chủng viện, dù được tổ chức dưới hình thức nào, cũng phải là trường học của tình cảm. Đặc biệt ngày nay, trong bối cảnh xã hội và văn hóa đầy xung đột và chủ nghĩa tự luyến, chúng ta cần học cách yêu thương và sống yêu thương như Chúa Giêsu[3].

Như Chúa Kitô đã yêu thương bằng trái tim của con người[4], các con cũng được kêu gọi yêu thương bằng Trái Tim Chúa Kitô! Hãy yêu thương với Trái tim của Chúa Giêsu. Nhưng để học được nghệ thuật này, các con cần phải làm việc trên đời sống nội tâm của chính mình, nơi mà Thiên Chúa làm cho tiếng nói của Người được lắng nghe và là nơi xuất phát những quyết định sâu sắc nhất; nhưng cũng là nơi đầy căng thẳng và đấu tranh (x. Mc 7,14-23), cần được hoán cải để toàn thể nhân tính của các con được thấm đượm hương thơm Tin Mừng. Do đó, công việc đầu tiên chính là làm việc trên nội tâm. Các con hãy nhớ lời mời gọi của Thánh Augustinô là hãy trở về với trái tim, vì ở đó chúng ta tìm thấy dấu vết của Thiên Chúa. Bước xuống tận đáy lòng mình đôi khi có thể khiến chúng ta sợ hãi, vì nơi đó cũng có vết thương. Đừng ngại chăm sóc chúng, hãy để bản thân được giúp đỡ, bởi vì chính từ những vết thương đó nảy sinh khả năng ở gần bên những người đang đau khổ. Nếu không có đời sống nội tâm thì cũng không thể có đời sống thiêng liêng, bởi vì Thiên Chúa nói với chúng ta ngay tại đó, trong sâu thẳm trái tim chúng ta. Thiên Chúa nói với chúng ta trong sâu thẳm của trái tim, chúng ta hãy biết lắng nghe Người.

Công việc nội tâm này cũng bao gồm việc rèn luyện để học cách nhận ra những chuyển động của con tim: không chỉ là những cảm xúc nhanh chóng và tức thời vốn đặc trưng nơi tâm hồn những người trẻ, mà quan trọng hơn là những cảm xúc của các con, những điều giúp các con khám phá hướng đi của cuộc đời mình. Nếu các con học cách hiểu trái tim, các con sẽ ngày càng sống chân thật hơn và không cần phải đeo mặt nạ nữa. Và con đường ưu tiên dẫn chúng ta vào nội tâm, chính là cầu nguyện: trong thời đại mà chúng ta kết nối quá mức, việc sống kinh nghiệm thinh lặng và cô tịnh ngày càng trở nên khó khăn. Nếu không gặp gỡ Người, chúng ta thậm chí không thể thực sự hiểu biết chính mình.

Cha mời gọi các con hãy thường xuyên cầu xin Chúa Thánh Thần, để Người có thể uốn nắn nơi các con một con tim nhu thuận, biết đón nhận sự hiện diện của Thiên Chúa, cũng như lắng nghe tiếng nói của thiên nhiên và nghệ thuật, thơ ca, văn học[5] và âm nhạc, cũng như của các khoa học nhân văn[6]. Trong quá trình dấn thân học hỏi thần học cách nghiêm túc, các con cũng hãy biết cách lắng nghe bằng tâm trí và con tim rộng mở những tiếng nói của văn hóa, chẳng hạn như những thách thức hiện nay của trí tuệ nhân tạo và của truyền thông xã hội[7]. Trên hết, như Chúa Giêsu đã làm, các con hãy biết lắng nghe tiếng kêu thầm lặng của những người bé nhỏ, người nghèo, người bị áp bức và của nhiều người, đặc biệt là những người trẻ, đang tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống của họ.

Nếu các con chăm sóc tâm hồn mình bằng những khoảnh khắc thinh lặng, suy niệm và cầu nguyện mỗi ngày, các con có thể học được nghệ thuật phân định. Đây cũng là một công việc quan trọng: học cách phân định. Khi còn trẻ, chúng ta mang trong lòng nhiều mong muốn, ước mơ và hoài bão. Con tim thường xáo trộn và cảm thấy bối rối hoang mang. Tuy nhiên, noi gương Đức Trinh Nữ Maria, đời sống nội tâm của chúng ta phải có khả năng bảo vệ và suy niệm. Có khả năng synballein – như thánh sử Luca viết (Lc 2, 19.51): ghép lại các mảnh vỡ[8]. Các con hãy tránh lối sống hời hợt và biết ghép lại những mảnh vỡ của cuộc sống trong cầu nguyện và suy niệm, tự hỏi bản thân: điều tôi đang trải qua dạy tôi điều gì? Nó đang nói gì với hành trình đời tôi? Chúa đang dẫn tôi đi đâu?

Các con thân mến, hãy có trái tim hiền lành và khiêm nhường như trái tim Chúa Giêsu (x. Mt 11,29). Noi gương Thánh Tông Đồ Phaolô (x. Pl 2,5tt), chớ gì các con biết mặc lấy những tâm tình của Chúa Kitô để tiến triển trong sự trưởng thành nhân bản, đặc biệt là về mặt tình cảm và các mối tương quan. Thật quan trọng, thậm chí là cần thiết, ngay từ thời Chủng viện, phải chú ý nhiều đến sự trưởng thành nhân bản, loại bỏ mọi sự ngụy trang và đạo đức giả. Khi hướng nhìn về Chúa Giêsu, cần phải học cách gọi tên và lên tiếng cho cả nỗi buồn, sự sợ hãi, đau khổ, phẫn uất, mang mọi thứ vào trong mối tương quan với Thiên Chúa. Những cuộc khủng hoảng, những giới hạn, những sự mong manh không phải là điều cần che giấu, mà đúng hơn, chúng là những cơ hội ân sủng và sống kinh nghiệm Phục Sinh.

Trong một thế giới mà người ta thường vô ơn và khát khao quyền lực, nơi mà đôi khi logic loại trừ dường như chiếm ưu thế, các con được kêu gọi làm chứng cho lòng biết ơn và sự cho đi cách vô vị lợi của Chúa Kitô, sự hân hoan và vui mừng, sự dịu dàng và lòng thương xót của Trái Tim Người. Hãy thực hành lối sống chào đón và gần gũi, phục vụ quảng đại và vị tha, để Chúa Thánh Thần “xức dầu” cho nhân tính của các con ngay cả trước khi các con được thụ phong.

Trái tim Chúa Kitô tràn đầy lòng trắc ẩn: Người là Người Samaria nhân hậu của nhân loại và nói với chúng ta: “Hãy đi và làm như vậy” (Lc 10,37). Lòng thương xót này thúc đẩy Người bẻ bánh Lời Chúa và chia sẻ cho đám đông (x. Mc 6,30-44), cho thấy cử chỉ của Bữa Tiệc Ly và của Thập Giá, nơi Người hiến mình làm của ăn, và Người nói với chúng ta: “Các con hãy cho họ ăn” (Mc 6,37), nghĩa là hãy biến cuộc đời các con thành món quà tình yêu.

Các chủng sinh thân mến, sự khôn ngoan của Mẹ Hội Thánh, được Chúa Thánh Thần trợ giúp, theo dòng thời gian luôn tìm kiếm những phương pháp thích hợp nhất để đào tạo các thừa tác viên thánh chức, tùy theo nhu cầu của từng nơi. Trong cam kết này, nhiệm vụ của các con là gì? Đó là không bao giờ chấp nhận sống tầm thường, không bao giờ an phận, không bao giờ chỉ là người đón nhận cách thụ động, nhưng là người đam mê đời sống linh mục, biết sống trọn vẹn hiện tại và hướng đến tương lai với trái tim ngôn sứ. Cha hy vọng rằng cuộc gặp gỡ này của chúng ta sẽ giúp mỗi người trong các con đào sâu hơn nữa cuộc đối thoại cá nhân với Chúa, nơi các con có thể cầu xin để ngày càng trở nên đồng hình đồng dạng với những tâm tình của Chúa Kitô, những tâm tình của Trái tim Người. Trái tim đó đập vì tình yêu dành cho các con và nhân loại.

Chúc các con cuộc hành trình tốt đẹp! Cha đồng hành với các con bằng phúc lành của cha.

Đức Thánh Cha ngỏ lời đặc biệt với các chủng sinh:

Các chủng sinh thân mến,

Cha rất vui mừng được đồng hành cùng các con sáng nay, nhân Ngày Năm Thánh của các con, cùng với các linh mục đồng hành cùng các con trên hành trình đào tạo. Các con đến từ nhiều Giáo hội khác nhau trên khắp thế giới và có những trải nghiệm sống rất khác nhau nhưng trong Chúa, tất cả chúng ta đều hình thành nên một thân thể duy nhất. Thật vậy, chỉ có một niềm hy vọng mà các con đã được kêu gọi; đó là niềm hy vọng về ơn gọi của các con. Hôm nay, tại mộ Thánh Phêrô Tông đồ và cùng với cha, Người kế vị ngài, các con hãy long trọng tuyên xưng lại đức tin trong Bí tích Rửa tội. Kinh Tin Kính này là gốc rễ nảy sinh lời thưa “Này con đây” mà các con sẽ vui mừng tuyên xưng vào ngày chịu chức linh mục. Xin Thiên Chúa, Đấng đã khởi sự công trình nơi các con, đưa công trình ấy đến chỗ hoàn tất.

Sau khi đọc Kinh Tin Kính bằng tiếng Latinh, Đức Thánh Cha cầu nguyện:

Chúng ta hãy cầu nguyện.

Lạy Cha, trong Năm Thánh này, xin mở ra cho Giáo hội con đường cứu độ, xin đón nhận những ý định tốt lành của chúng con và lắng nghe khát vọng hoán cải đời sống để trở về cùng Cha để trở thành những chứng nhân đích thực của Tin Mừng. Nhờ ơn Chúa Thánh Thần, xin hướng dẫn chúng con tiến tới niềm hy vọng vinh phúc là được chiêm ngắm Thánh Nhan Cha trong Giêrusalem Thiên Quốc, nơi Nước Cha sẽ đạt đến sự hoàn tất trọn vẹn và mọi sự sẽ được hoàn thành trong Đức Kitô, Con yêu dấu của Cha. Người hằng sống và hiển trị cùng Cha và Chúa Thánh Thần muôn đời. Amen.

Và Đức Thánh Cha chúc lành cho tất cả mọi người

Sau khi chúc mọi người mọi điều tốt đẹp và cuộc hành hương hy vọng tốt đẹp, Đức Thánh Cha đã bắt tay chào các Hồng y, Giám mục, các nhà đào tạo chủng sinh, và ngài cũng đi dọc Đền thờ bắt tay chào nhiều chủng sinh.

 

[1] X. Thánh Gioan Phaolô II, Tông thư Pastores dabo vobis (25/03/1992), 43.

[2] Thông điệp Dilexit nos, về tình yêu trong chiều kích con người và Thiên Chúa của Trái Tim Chúa Giêsu Kitô (24/10/2024).

[3] Sđd, 17.

[4] Công đồng Vatican II, Hiến chế Vui mừng và hy vọng, 22.

[5] X. Phanxicô, Thư về vai trò của văn chương trong việc đào tạo, 17/07/2024.

[6] Công đồng Vatican II, Hiến chế Vui mừng và hy vọng, 62.

[7] Bộ Giáo sĩ, Nguyên tắc căn bản về đào tạo Linh mục, Món quà ơn gọi linh mục (08/12/2016), 97.

[8] PHANXICÔ, Thông điệp Dilexit nos, về tình yêu trong chiều kích con người và Thiên Chúa của Trái Tim Chúa Giêsu Kitô (24/10/2024), 19.


Thứ Hai, 23 tháng 6, 2025

GIÁO XỨ CẦN XÂY BẮT ĐẦU KHỞI CÔNG XÂY DỰNG HÀNG RÀO ĐẤT THÁNH

 

GIÁO XỨ CẦN XÂY BẮT ĐẦU KHỞI CÔNG

XÂY DỰNG HÀNG RÀO ĐẤT THÁNH

 Mọi người trong Giáo xứ đều biết rằng Đất Thánh đã được thành lập gần 20 năm nhưng một số khu vực hàng rào còn làm tạm bợ bằng dây chì gai. Thời gian đã xuống cấp, han rỉ và nhiều thành phần bất hảo tự ý bẻ rào chui vào làm chuyện không tốt. Đây là vấn đề cấp bách cần phải bảo vệ nơi người thân chúng ta an nghỉ được khang trang, tôn kính. Chính vì thế, Cha sở, Hội đồng mục vụ sau khi bàn bạc, cân đo, tính toán với hoàn cảnh dân tình khó khăn của giáo xứ đã quyết định: Mỗi gia đình tham gia hội Nhà Vàng đóng 500.000 ngàn đồng (năm trăm ngàn) để góp phần xây dựng kiên cố hàng rào Đất Thánh. Thông báo đã được dán phía trước nhà thờ ngày 12/5/2025 và rao báo trong các thánh lễ ngày chủ nhật. Sau 3 tuần các trưởng khu đi thu tiền, nhưng số hộ đóng chưa được bao nhiêu. Tính tới nay qua hơn một tháng thông báo nhưng mới được khoảng 1/3 là 80 triệu đồng. Dù thế, cha sở quyết định phải làm thôi, cấp bách rồi, được bao nhiêu tính bấy nhiêu. Thế là, tuần này ngày 23/6/2025 bắt đầu khời công. Hy vọng rằng các gia đình hãy tích cực bớt chút tiêu xài góp phần làm đẹp nơi an nghỉ cúa người thân và cả chúng ta sau này nữa. Xin Chúa chúc lành cho công trình được sớm hoàn thành.

Thiên Sinh