LAZARO
VÀ NGƯỜI PHÚ HỘ
GIẦU
KHÔNG ĐƯỢC CỨU RỖI SAO?
VÀ NGHÈO
LÀ VÀO NƯỚC THIÊN ĐÀNG HẾT SAO?
Sáng nay Chủ nhật XXVI
mùa thường niên trong bài Phúc âm Chúa nói về người Phú hộ giầu có, suốt đời sống
sung sướng và thường xuyên yến tiệc. Ngay trước cổng nhà ông ta có ông Lazaro
nghèo khó người đầy ghẻ chóc chỉ mong được những thức ăn thừa của ông phú hộ ăn
cho đỡ đói, nhưng không được cho. Sau cùng cả hai cùng chết (Lc 16,19-31), ông
Lazaro được về Thiên đàng còn ông phú hộ phải vào nơi khốn khổ.
Chỗ khác Chúa còn nói: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ
hơn người giầu vào Nước Trời” (Mt 19,24). Phải chăng những người giầu có không
được vào nước Thiên đàng sao?
Thưa không, nếu giầu chân chính, không ăn chơi sa đọa, biết
chia sẻ và thương xót những người đau khổ thì nước Thiên Chúa vẫn đến với họ. Bằng
chứng là Chúa nói với ông Gia Kêu một người thu thuế giầu có khi ông chia sẻ của
cải giúp đỡ người nghèo và những người thiệt thòi vì ông. Chúa đã đến nhà ông
và nói: “ơn cứu độ đã đến với nhà này” (Lc 19.9). Tuy nhiên ở đây Chúa cũng cảnh
tỉnh người giầu dễ bị tiền bạc lung lay, dễ để cho tiên bạc làm chủ mình, rơi
vào vòng ăn chơi sa đọa thì nước trời làm sao dành cho họ.
Vậy thì tất cả người nghèo được lên Thiên đàng hết sao? Thưa
không. Trong xã hội chúng ta có rất nhiều kiểu nghèo, nghèo vì lười biếng,
nghèo vì biết thế nào cũng có người giúp đỡ không cần làm, nghèo vì thích ăn
chơi, số đuôi, số đê, cờ bạc…nghèo giả tạo. Trong bài giảng sáng nay cha sở giáo
xứ Cần Xây Trần Văn Khoa nói: “ tháng nào cũng phải cung cấp cho 42 gia đình và
số nghèo cứ tăng lên không thấy giảm. Trong số này cũng có những gia đình có thể
tự kiếm sống được nhưng họ vẫn chờ phần cứu trợ và thậm chí có những gia đình
không được cứu trợ thì hằn học với những lời nói không tốt. Thậm chí có những
gia đình không cho sửa nhà vì sợ nhà sạch sẽ khang trang họ nói hết nghèo”. Phải
chăng kiểu nghèo này là thiếu lòng tự trọng.
Những kiểu nghèo trên chắc Chúa cũng không đón nhận vào nước
trời, vì chúa đã nói “Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn cho đến khi
trở về bụi đất” (St 3,17-19). Vậy nghèo mà không chịu làm việc, lại còn ăn
chơi, dựa vào người khác thì làm sao được lên Thiên đàng.
Chỉ những người nghèo thực sự, họ và gia đình không thể làm
việc được, có thể vì già yếu, vì sức khỏe, vì thiên tai. Họ đã làm hết cách
nhưng vẫn không đủ sống. Họ phó thác cho Thiên chúa, cho sự quan tâm giúp đỡ của
mọi người. Hình ảnh Chúa sai tiên tri Eli đến với một góa phụ nghèo, cô chỉ còn
một chút bột và một chút dầu làm bánh ăn xong rồi chờ chết. Sách các Vua kể lại:
cô nói “Có Chúa là Đức Chúa Trời hằng sống của ông làm chứng, tôi không có
bánh. Tôi chỉ còn một nắm bột trong hũ và một chút dầu trong vò. Tôi ra đây kiếm
mấy khúc củi nầy, để về nhà, nấu cho tôi và con trai tôi ăn một bữa cuối cùng rồi
chết.” (I các vua 17,12).
Từ đó cho chúng ta thấy, khi chúng ta sống đúng bổn phận và
giới răn Chúa thì giầu nghèo đều được cứu rỗi. Ngược lại giầu hoặc nghèo mà sống
sai bổn phận và giới răn Chúa đều không được cứu rỗi
Thiên Sinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét