label

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2015

Thư mục vụ của Đức giám mục giáo phận - Tháng 7 năm 2015

Thư mục vụ của Đức giám mục giáo phận - Tháng 7 năm 2015


 
GIÁO PHẬN LONG XUYÊN
TÂN PHÚC ÂM HÓA CỘNG ĐOÀN GIÁO XỨ
VỚI SINH HOẠT ĐIỀU HÀNH
 
Anh chị em thân mến
Các giám mục chúng tôi xin gửi đến toàn thể cộng đoàn Dân Chúa trong giáo phận lời chào chúc bình an và tình yêu của Chúa Kitô. Tiếp tục chủ đề “Tân Phúc Âm Hóa Cộng Đoàn Giáo Xứ” của năm 2015, chúng tôi xin gửi đến anh chị em thư mục vụ tháng 7 với chủ đề “Tân Phúc Âm Hóa Cộng Đoàn Giáo Xứ Với Sinh Hoạt Điều Hành”.
 
Mô hình lý tưởng cho công cuộc tân phúc âm hóa Cộng Đoàn Giáo Xứ được Hội Đồng Giám Mục Việt Nam giới thiệu là cộng đoàn tín hữu thời giáo hội sơ khai (Cv 2, 42-47. Đây là một cộng đoàn phong phú bao gồm 4 chiều kích quan trọng và hỗ tương. Chiều kích thứ nhất là phụng vụ (leiturgia); họ “siêng năng bẻ bánh và cầu nguyện không ngừng” (c 42). Chiều kích thứ hai là hiệp thông (koinonia); “Các tín hữu luôn luôn hiệp thông với nhau” (c. 42). Chiều kích thứ ba là phục vụ (diakonia); “Họ để mọi sự làm của chung. Họ dùng bữa với niềm vui đơn thành” (c.46). Và chiều kích thứ tư là chứng tá (martyria); “Họ ca tụng Thiên Chúa và được toàn dân thương mến (c. 47).
 
Cụ thể hơn, theo tông huấn Niềm Vui Tin Mừng của Đức Thánh Cha Phanxicô, thì “ Nếu giáo xứ tỏ ra có khả năng tự canh tân và thích nghi liên tục, nó sẽ tiếp tục là Hội Thánh sống động giữa các gia đình của các con trai con gái mình”. Điều này có nghĩa rằng giáo xứ thực sự tiếp xúc với gia đình và các cuộc đời của những con người, và không trở thành một cơ chế cách ly với con người, hoặc trở thành một nhóm khép kín gồm chỉ một ít người được tuyển chọn. Giáo xứ là sự hiện diện của Hội Thánh tại một địa phương nhất định, một môi trường để lắng nghe Lời Chúa, để lớn lên trong đời sống Kitô hữu, để đối thoại, để rao giảng, để làm việc bác ái, để thờ phượng và để cử hành (số 28). Như vậy, giáo xứ trở thành một gia đình của Thiên Chúa.
 
Ngoài ra, theo huấn giáo của Liên Hiệp Các Hội Đồng Giám Mục Á Châu, giáo phận Long Xuyên có thể Tân Phúc Âm Hóa cộng đồng giáo xứ theo 4 cách thế để giáo hội hiện diện tại Á Châu. (*) Trước hết, cộng đoàn Kitô hữu phải là công đoàn hiệp thông, nơi đó, giáo dân, tu sĩ và giáo sĩ nhận biết nhau, chấp nhận nhau như anh chị em. (*) Kế đến là một cộng đoàn tham gia, nơi mà các ân sủng của Chúa Thánh Thần trao tặng cho mọi tín hữu, giáo dân, tu sĩ và giáo sĩ, đều được công nhận và hoạt động. (*)  Sau nữa là một cộng đoàn luôn trung thành làm chứng tá cho sự sống lại của Đức Kitô và luôn vươn đến với những người có những niềm tin khác bằng sự đối thoại để hướng tới giải thoát toàn diện. (*) Cuối cùng là một cộng đoàn phục vụ như một dấu chỉ về một vương quốc hiển nhiên đang tới.
 
Như vậy, theo giáo huấn của giáo hội, công cuộc Tân Phúc Âm Hóa cộng đoàn giáo xứ với sinh hoạt điều hành của giáo phận Long Xuyên cần tiến tới một mô hình giáo hội Hiệp Thông giữa các cộng đoàn nhỏ. Theo đó, các nhóm nhỏ trong giáo xứ hiệp nhất với nhau, bổ sung cho nhau, và chia sẻ với nhau bằng Lời Chúa, sứ vụ và đời sống. Cách riêng trong sinh hoạt điều hành, các nhóm hiệp nhất cùng một mục tiêu tông đồ trong việc sống bác ái. Với lý tưởng này, giáo xứ được điều hành như là sự hiệp thông gia đình hơn là một thể chế, hay một cơ cấu nặng nề
Cụ thể hơn, tại Long Xuyên, các giáo xứ cần được tân phúc âm hóa với sinh hoạt điều hành tập trung vào 3 lãnh vực sau đây:
 
1. Giáo xứ cần được canh tân trở thành một “gia đình bao gồm”, bao gồm mọi Kitô hữu và mọi tâm hồn thành tâm thiện chí, luôn sống hiệp thông, để trong sự hiệp thông, tất cả đều được tạo điều kiện để góp phần xây dựng Nước Thiên Chúa. Ơ đây, nổi bật lên vẻ đẹp của một Thiên Chúa yêu thương, đang ngóng chờ những đứa con trở về để sống phẩm giá Con Thiên Chúa và là anh chị em với nhau. Trong cộng đoàn này, không có còn dấu vết của một vị Thiên Chúa oai nghiêm lạnh lùng, của một ông chủ được phục vụ hay một quan tòa kết án, trừng phạt và loại trừ. Trong cộng đoàn này cũng không có những người tín hữu vô danh, không được nhìn nhận, hoặc bị mất hút trong đám đông.
 
2. Trong bầu khí hiệp thông của giáo xứ, các linh mục phụ trách giáo xứ là người đồng hành trong cộng đoàn, là hiện thân của Vị Mục Tử Phục Sinh hiện diện giữa cộng đoàn. Vai trò của người đồng hành là để làm cộng đoàn sinh động, điều phối, và tạo hồn cho mọi sinh hoạt. Ở đây, giáo xứ như một đoàn người lữ hành và linh mục là hình ảnh của Chúa Kitô phục sinh đồng hành với hai môn đệ Emmaus. Như vậy, sự gần gũi của linh mục với mọi thành phần dân Chúa trong giáo xứ, nhất là những người ở vùng ngoại biên hiện sinh, là rất cần thiết, để các linh mục có thể lắng nghe, cảm thông, chữa lành và hướng dẫn.
 
3. Trong bầu khí gia đình giáo xứ, việc đào tạo giáo dân trưởng thành trong chiêm niệm và trong hoạt động, để có thể Tham Gia - Hiệp Thông - Đồng Trách Nhiệm vì Sứ Vụ là cần thiết. Đây phải là mục tiêu của việc tân phúc âm hóa cộng đoàn giáo xứ với sinh hoạt điều hành. Theo đó, các sinh hoạt phượng tự, sinh hoạt huấn giáo, và sinh hoạt điều hành trong giáo xứ đều nhắm tới mục tiêu đào tạo sự trưởng thành đức tin cho toàn thể cộng đoàn dân Chúa.  Cũng vậy, các sinh hoạt của các đoàn thể, các giới, các phong trào đạo đức… trong giáo xứ, đều phải nhắm đến mục tiêu tuyên xưng, cử hành, sống, và loan truyền đức tin. Cũng không thể không nói tới sự cần thiết của việc đào tạo nhân sự trẻ cho tương lai của giáo xứ với tinh thần giáo hội toàn cầu.
 
Anh chị em thân mến,
Chúng ta phó thác công cuộc tân phúc âm hóa cộng đoàn giáo xứ cho sự bảo trợ của hai thánh tử đạo Phêrô Đoàn Công Quý và thánh Emmanuel Lê Văn Phụng. Trong tháng 7 này, chúng ta cũng cầu nguyện cho các Hội đồng mục vụ giáo xứ nhiệm kỳ mới trở thành dụng cụ của Chúa Thánh Thần, cộng tác tích cực với hàng giao sĩ để canh tân đời sống giáo xứ theo ý muốn của Thiên Chúa.
 
Xin phúc lành của Thiên Chúa ở cùng anh chị em.

+ Giuse Trần Văn Toản                         + Giuse Trần Xuân Tiếu
Giám Mục Phụ Tá                        Giám Mục Giáo Phận Long Xuyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét