Nghiêm túc như một giáo hoàng, có thật không?
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cuối cùng chúng ta cũng “cười” được với năm 2021 quá nặng nề này? Qua các bài đọc và các cuộc phiêu lưu, nhà báo chúng tôi xin tặng quý độc giả các câu chuyện chúng tôi sưu tầm, bảo đảm công giáo 100%. Quý độc giả có thể nhâm nhi thưởng thức không cần dè sẻn. Tập đầu tiên: các giáo hoàng.
Được biết đến là người vui tính, Đức Phanxicô luôn tài tình dùng khiếu hài hước và được mọi người mến chuộng.
Đức Piô IX
Một ông đến gặp Đức Piô IX (1846-1878). Ngài hỏi ông đã lập gia đình chưa:
– Trọng kính Đức Thánh Cha, may mắn thay con tránh được cái bẫy này!
– Ồ, tôi không biết có 6 bí tích và một cái bẫy!, giáo hoàng trả lời.
Một ngày nọ có tu sĩ lớn tuổi đến dự buổi tiếp kiến và khóc. Đức Piô IX hỏi vì sao. Vị tu sĩ trả lời: “Trọng kính Đức Thánh Cha, người ta nói Phản-Kitô (Antichrist) đã được sinh ra.
– Vậy sao, người đó bao nhiêu tuổi?
– Dạ 3 hoặc 4 tuổi.
– Vậy thì không sao, chuyện này để người kế vị của tôi lo. Chúng ta yên tâm ngủ và chờ.”
Trong một buổi tiếp kiến khác, có một bà đến cám ơn Đức Piô IX: “Trọng kính Đức Thánh Cha, con bị đau một chân từ nhiều năm nay. Con vừa xin được một chiếc bít tất của cha, con mang và con được lành ngay lập tức”. Đức Giáo hoàng bật cười và nói: “Thưa bà, bà thực sự may mắn hơn tôi. Mỗi buổi sáng tôi đều mang hai chiếc bít tất, nhưng tôi vẫn còn đi đứng khó khăn!”
Đức Lêô XIII
Đức Lêô XIII (1878-1903) kỷ niệm sinh nhật lần thứ 90 của mình, được nâng lên cao giữa đám đông trên chiếc ghế giáo hoàng thời xưa (bây giờ là xe giáo hoàng). Hai phụ nữ Rôma hô: “Vạn tuế Đức Thánh Cha, cầu chúc Đức Thánh Cha sống lâu trăm tuổi!” Giáo hoàng bật đứng dậy và nói: “Các con của cha, vì sao các con lại hạn chế lòng tốt của Chúa Quan phòng như thế?”
Đức Lêô XIII đã 92 tuổi (một năm trước khi ngài qua đời), khi đến từ giã ngài để ra về, một hồng y người Mỹ hớ hênh nói: “Trọng kính Đức Thánh Cha, chúng ta sẽ không gặp lại nhau trên Trái đất này, vĩnh biệt cha,,,”. Phản ứng của giáo hoàng: “Thưa hồng y, ngài không được khỏe sao?”
Đức Piô X
Đức Piô X (1903-1914) xin đừng vỗ tay trong Đền thờ Thánh Phêrô, ngài giải thích: “Chúng ta không vỗ tay cho tôi tớ trong nhà chủ của họ.”
Đức Bênêđictô XIV
Một ngày nọ, có một hoàng tử đặt câu hỏi với Đức Bênêđictô XIV (1914-1922): “Dù rất hài hòa, vì sao Giáo hội không chia Mùa Chay thành bốn kỳ, mỗi kỳ mười ngày theo bốn mùa trong năm?” Giáo hoàng trả lời: “Giáo hội rất có thể làm được điều này, nhưng Giáo hội nghĩ sẽ không thận trọng khi làm như vậy. Vì con người có thể mừng lễ hội bốn lần, nhưng nhịn ăn bốn lần thì khó!”
Đức Piô XI
Đức Piô XI (1922-1939) khá trang nghiêm nhưng rất linh hoạt. Một ngày nọ, một họa sĩ vẽ chân dung ngài. Giáo hoàng không vui lắm, chính ngài cũng không nhận ra. Cuối cùng, họa sĩ xin ngài viết một chữ gì đó ở góc bức tranh. Đức Piô XI viết: “Gioan, chương 6, câu 20.” Người họa sĩ hỏi: “Câu này có nghĩa là gì?” “Ông về mở Kinh Thánh và sẽ thấy.”
Về nhà, người họa sĩ mở Kinh Thánh ra và đọc lời Chúa Giêsu: “Chính Ta đây, các con đừng sợ!”
Đức Gioan XXIII
Đức Gioan XXIII (1958-1963) nổi tiếng hài hước, ngài thích tự trào. Ngài hay lập lại: “Rốt cuộc, mình chỉ là giáo hoàng!” Ngài vừa được bầu, các nhiếp ảnh gia vây quanh ngài, ngài thốt lên: “Chúa của chúng ta đã biết rõ từ bảy mươi bảy năm nay, có ngày tôi sẽ là giáo hoàng, vậy mà Ngài không làm cho tôi ăn ảnh hơn một chút sao?”
Khi ngài còn làm sứ thần ở Paris, trong một buổi tiếp kiến, giáo hoàng tương lai tiếp một đại diện Liên Xô, người cũng thừa ký như mình, ngài nói: “Thưa ngài đại sứ, chúng ta không cùng giáo xứ, nhưng tôi rất vui khi thấy chúng ta cùng ở một quận!”
Trong một bữa ăn tối, ngài được xếp ngồi gần một bà rất thanh lịch, bà mặc áo hở ngực quá hở hang. Khi ăn tráng miệng, ngài mời bà một quả táo. Trước sự ngạc nhiên của bà, ngài giải thích: “Chỉ khi ăn quả táo, Eve mới nhận ra mình đang trần truồng!”
Với một nhà ngoại giao vừa trình ủy nhiệm thư, ông này hỏi ngài có bao nhiêu người làm việc tại Vatican, ngài trả lời: “Ồ! Không quá nửa!”
Một ngày nọ, Đức Gioan XXIII đến thăm bệnh viện Chúa Thánh Thần ở Rôma, một nữ tu xúc động tự giới thiệu: “Trọng kính Đức Thánh Cha, con là bề trên của Chúa Thánh Thần. – Ồ, con thật may mắn, cha chỉ là người đại diện Chúa Kitô!”
Đức Gioan-Phaolô I
Đức Gioan-Phaolô I (1978-1978), với triều giáo hoàng quá ngắn ngủi, ngài có biệt danh là “giáo hoàng tươi cười”. Vào cuối bữa ăn tối mừng ngài được bầu chọn, một hồng y người Tây Ban Nha xin phép được hút thuốc, ngài trả lời: “Được… nhưng chỉ được nhả khói trắng!” (khói trắng thông báo có giáo hoàng mới.)
Đức Gioan-Phaolô II
Đức Gioan-Phaolô II (1978-2005) cầu nguyện với Chúa và xin Ngài: “Lạy Chúa, liệu Ba Lan có được thịnh vượng và dân chủ không?” – Có, nhưng không phải lúc con còn sống?” Nghe thế, giáo hoàng nằn nì hỏi: “Sau con, liệu có một giáo hoàng Ba Lan nào khác không?” Chúa trả lời: “Không, cho đến khi Ta còn sống!” (Chuyện do Đức Gioan-Phaolô II phóng tác và ngài kể cho bạn của ngài là ông André Frossard nghe.)
Một ít thời gian sau khi bị ám sát, Đức Gioan-Phaolô II miễn cưỡng khai trương chiếc xe giáo hoàng. Các người thân của ngài giải thích: “Chiếc xe giáo hoàng hạn chế được các rủi ro. Thưa cha, chúng con không thể làm gì, chúng con chỉ lo cho cha.”
Ngài trả lời: “Cha cũng vậy, cha đang lo cho sự thánh thiện của cha.”
Đức Phanxicô
Khi đến Naples, Đức Phanxicô hài hước trả lời với khi một hồng y cho ngài biết, thánh tích máu của thánh bổn mạng thành phố được giữ trong nhà thờ chính tòa sẽ hóa lỏng trước sự chứng kiến của giáo hoàng. Đức Phanxicô trả lời: “Thánh Janvier chỉ thương chúng ta một nửa.”
Marta An Nguyễn dịch(phanxico.vn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét