label

Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014

ĐỪNG CHỐNG CỰ NGƯỜI ÁC .. VÀ CẦU NGUYỆN CHO KẺ THÙ

ĐỪNG CHỐNG CỰ NGƯỜI ÁC .. VÀ CẦU NGUYỆN CHO KẺ THÙ



... Một ngày, hai sĩ quan bước vào một ngôi thánh đường để chiêm ngắm các công trình nghệ thuật. Khi đi qua một tòa giải tội, bỗng viên sĩ quan vốn tính vui vẻ tươi cười nói với bạn:
- Tôi sẽ đãi anh một chầu rượu ngon nếu anh dám bước vào tòa để xưng tội!
Viên sĩ quan kia nhận lời thách thức liền bước vào tòa giải tội, chỉ để thắng cuộc và được bạn đãi rượu ngọn.

Kẻ hối nhân giả nói với vị thừa tác thánh của THIÊN CHÚA đang ngồi tòa:
- Thưa Cha con vào đây là vì một cuộc chơi đùa. Con cóc cần bí tích Giải Tội, cóc cần các Linh Mục, cóc cần tôn giáo, cóc cần mọi sự ..

Trước một loạt khẳng định như thế Cha giải tội hỏi lại:
- Thật thế sao?
Viên sĩ quan đáp:
- Quả thật là như thế!
Vị Linh Mục điềm tĩnh trả lời:
- Tôi không tranh cãi với bạn về tôn giáo. Tôi chỉ muốn xin bạn vui lòng làm cho tôi một việc.
Ông kia đáp ngay:
- Xin Cha cứ nói.
Cha giải tội liền nói:
- Trong vòng một tháng, vào mỗi buổi tối trước khi lên giường ngủ, xin bạn lập lại các lời này: ”Tôi không tin gì ráo trọi, và tôi cóc cần! Không bao lâu nữa rồi tôi cũng sẽ chết, và tôi cóc cần! Tôi sẽ bị trầm luân đời đời trong hỏa ngục, và tôi cóc cần!"

Viên sĩ quan thật sự cảm thấy lúng túng. Ông ra khỏi tòa giải tội trở lại chỗ người bạn đang đứng với cổ họng nghẹn cứng không nói được lời nào. Mãi cho đến chiều tối ông mới thuật lại cho bạn nghe lời nói của vị Linh Mục, nhưng khi đến câu ”tôi cóc cần”, tiếng ông nói bỗng run run ...

Sau một tuần lễ, viên sĩ quan trở lại gặp vị Linh Mục để xưng tội. Và lần này là để xưng tội thật!

... Câu chuyện thứ hai xảy ra vào thời của chân phúc Bernardino thành Feltre (1439-1494) tu sĩ dòng Anh Em Hèn Mọn người Ý. Năm 1491, chân phúc đến rao giảng Tin Mừng tại thành phố Faenza ở miền Trung nước Ý.

Không nơi nào mà chân phúc tại tìm thấy nhiều thính giả đông đảo như nơi đây. Công cuộc rao giảng của vị tông đồ nhiệt thành đã khiến cho toàn dân thành phố giao hòa với nhau và lũ lượt kéo nhau đến lãnh bí tích Giải Tội. Chỉ trừ duy nhất vị bô lão quý phái của thành. Ông cụ nhất quyết bịt tai lắc đầu trước mọi lời khuyên giải. Lý do là vì quý tử của cụ - Giovanni - đứa con trai đang tuổi xuân hào hùng và một lòng kính yêu thân phụ, đã bị giết chết cách oan ức.

Mặc cho bao lời trình bày của chân phước Bernardino, ông cụ vẫn một mực nói:
- Hãy trả lại cho con đứa con trai của con rồi con sẽ tha thứ!

Một ngày trong lúc đang giảng thuyết, chân phúc Bernardino bỗng nhận được một ơn linh hứng. Chân phúc liền nói lớn tiếng:
- Đâu rồi người cha cương quyết từ chối tha thứ cho tên sát nhân đã giết chết con trai mình? Ôi tôi thật thương xót cho linh hồn cụ biết bao!

Nói xong câu này, chân phúc liền đảo mắt tìm kiếm trong đám đông ông lão bất hạnh. Và khi nhận ra ông cụ, chân phúc Bernardino liền xuống khỏi tòa giảng, đi thẳng đến trước mặt ông cụ. Chân phúc quỳ dưới chân ông cụ, hai tay giơ lên và khẩn khoản nói: - Cụ có bằng lòng tiếp nhận cháu làm con của Cụ không? Cháu sẵn sàng yêu Cụ như Ba của cháu và cháu sẽ hoàn toàn vâng lời Cụ, hầu Cụ có thể tha thứ cho những kẻ đã làm cho Cụ phải đau khổ.

Vị bô lão quý phái thật sự xúc động. Ông cụ nói trong tiếng nấc nghẹn ngào:
- Con không xứng đáng nhận ngài làm con trai của con, nhưng con muốn tha thứ và con bằng lòng tha thứ!


(”La Mia Messa”, 1 Gennaio 2014 - 31 Marzo 2014, Anno VIII, vol.I, Casa Mariana Editrice, trang 349-350/107-108)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét