Lời Chúa: Mt 6, 24-34
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không
ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia,
hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và
tiền của được. Vì thế Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình:
lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn
của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?
Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không
thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn
chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao
thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa
huệ ngoài đồng, coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh
cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang
của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa
cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như
thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin.
Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn
gì, uống gì, hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó.
Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy
tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó, Người sẽ
ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai
sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy”.
Suy niệm:
Dường như sự tiến
bộ về nhiều lãnh vực
không làm
con người trên thế giới cảm thấy thanh thản hơn.
Trái lại,
nó tạo ra những mối lo âu mới,
khiến con
người sống trong trạng thái bất an, căng thẳng.
Bao nhiêu
triệu người phải đối mặt với nạn thất nghiệp do khủng hoảng,
với nạn
đói và thiếu nước, với những bệnh mới chưa có thuốc chữa.
Bao nhiêu
triệu gia đình sống trong bạo hành, bị tan vỡ;
giới
trẻ bơ vơ, rơi vào nghiện ngập dưới đủ mọi hình thức.
Con người
phải sống trong một thiên nhiên bị khai thác đến cạn kiệt,
nên thiên
nhiên tốt lành lại trở nên kẻ thù đe dọa con người.
Các nước
lớn phải chạy đua vũ trang để giữ vị thế quân sự.
Nói chung
người giàu, kẻ nghèo, nước giàu, nước nghèo
đều không
sao thoát được nỗi lo âu trước tương lai
với bao
bài toán mới chưa có lời giải đáp.
Cách nay hai ngàn năm, Đức
Giêsu đã dạy môn đệ Ngài đừng lo.
Xem ra nỗi
lo âu đã có từ xa xưa rồi.
Người xưa
cũng phải lo những nhu cầu căn bản: lo ăn, lo mặc (c. 25).
Đức Giêsu
mời môn đệ nhìn ngắm những đàn chim trời (c. 26).
Chúng
có vẻ thảnh thơi, không vất vả làm việc, cũng không tích trữ.
Nhưng
chúng vẫn sống no đủ, vì được Cha trên trời dưỡng nuôi.
Ngài còn
mời môn đệ nhìn ngắm những bông huệ ngoài đồng (c. 28),
ngắm
vẻ đẹp của chiếc áo Thiên Chúa mặc cho chúng,
đơn sơ
nhưng sang trọng hơn cả áo vua Salomon.
Khi ngắm
chim trời và hoa huệ, ta sẽ thấy lòng nhẹ nhàng, thư thái,
vì Cha
quan tâm săn sóc đến cả những sinh vật bé bỏng và tầm thường.
Khi biết
mình có giá trị hơn chúng nhiều, được Cha quý hơn nhiều,
chúng ta
được giải phóng khỏi nỗi lo canh cánh về đời sống vật chất.
Thật ra kitô hữu không
phải là người ngây thơ, không biết lo.
Họ cũng
chẳng phải là hoa huệ hay chim trời sống vô tư, thụ động.
Kitô hữu
cũng phải lo: lo liệu, lo toan, thậm chí lo xa nữa.
Nhưng
họ lo mà như không lo, lo trong bình an thanh thản,
vì đó
là cái lo của một người con biết Cha trên trời đã lo cho mình,
biết Cha
thấu rõ nhu cầu thầm kín của mình và sẽ cung cấp đủ (cc. 32-33).
Đó không
phải là cái lo âu, lo lắng xao xuyến, hay lo sợ bồn chồn
của người
dân ngoại không có đức tin (cc. 30. 32).
Nhưng đó
là cái lo của một người con có tinh thần trách nhiệm.
Kitô hữu
không phải là kẻ ăn xổi ở thì, sống chỉ biết hôm nay.
Nhưng họ lại
không để mình bị nỗi lo âu về ngày mai đè nặng,
đơn giản
vì tương lai của họ ở trong tay Thiên Chúa.
Sống tín thác vào sự quan
phòng của Chúa không phải là khoanh tay
nhưng
là nỗ lực làm mọi sự hết mình trong bình an.
Hãy để
mọi nỗi lo toan của ta ở dưới và ở sau nỗi lo toan về Nước
Chúa.
Hãy để
cho đời mình chỉ phụng sự một chủ là Thiên Chúa (c. 24).
Khi dành
ưu tiên cho Thiên Chúa, ta sẽ thấy mình chẳng thiếu gì.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xưa Chúa đã sai các môn đệ ra khơi
thả lưới,
nay Chúa cũng sai chúng con đi vào
cuộc đời.
Chúng con phải đối diện
với bao thách đố của cuộc sống,
của công ăn việc làm, của gánh nặng
gia đình,
của nghề nghiệp chuyên môn.
Xin đừng để chúng con sa vào cạm bẫy
của vật chất và quyền lực,
nhưng cho chúng con
giữ nguyên lý tưởng thuở ban đầu,
lý tưởng phục vụ quê hương và Hội
Thánh.
Lạy Chúa Giêsu,
xin dạy chúng con sống thực tế,
nhưng không thực dụng;
biết xoay xở nhưng không mưu mô;
lo cho tương lai cá nhân,
nhưng không quên
bao người bất hạnh cần nâng đỡ.
Giữa cơn lốc của trách nhiệm và công việc,
giữa những xâu xé trước bao lựa
chọn,
xin cho chúng con
biết tìm những phút giây trầm lắng,
để múc lấy ánh sáng và sức mạnh,
để mình được thật là mình trước mặt
Chúa.
Nhờ lời Đức Trinh Nữ Maria chuyển cầu,
xin cho chúng con thật sự trở nên
chứng nhân,
làm tất cả để Thiên Chúa được tôn
vinh,
và phẩm giá con người được tôn
trọng. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét