label

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Thư mục vụ của Đức giám mục giáo phận Tháng 7 năm 2016

MÔI SINH - LÒNG THƯƠNG XÓT VÀ TÂN PHÚC ÂM HÓA XÃ HỘI:
VẤN ĐỀ Ô NHIỄM MÔI SINH
 
Anh chị em thân mến,
Chúng tôi, các giám mục của anh chị em, xin gửi lời chào “bình an và tình yêu của Chúa Kitô ở cùng anh chị em”.
Như anh chị em đã biết, cuối tháng Năm vừa qua, giáo phận tổ chức hai cuộc thường huấn cho linh mục đoàn, để học hỏi về thông điệp “Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung – Laudato Si’” của ĐGH Phanxicô. Trong phần thảo luận, các linh mục đề nghị, vấn đề chăm sóc ngôi nhà chung cần được nhấn mạnh cho cả cộng đồng dân Chúa ý thức, cụ thể là trong chương trình huấn giáo. Vừa để đáp lại đề nghị này, vừa theo lời kêu gọi của ĐGH trong số 13 và 14 của thông điệp, giáo phận Long Xuyên cần kết hợp với nhau khẩn thiết bào vệ ngôi nhà chung, và ước mong được đối thoại với những tâm hồn thiện chí để cùng cộng tác bảo vệ Ngôi Nhà Chung. Vì thế, xin đưa ra một vài gợi ý:
1-   Giáo phận sẽ nhấn mạnh đến việc huấn luyện về bổn phận chăm sóc ngôi nhà chung trong toàn giáo phận. Cụ thể là trong thư mục vụ hàng tháng. Đối với các giám mục, chúng tôi xin kết hợp việc huấn luyện về trách nhiệm lương tâm và luân lý của bổn phận chăm sóc ngôi nhà chung, với chủ để mục vụ 2016 của HĐGM Việt Nam về Tân Phúc Âm Hóa Xã Hội, trong bầu khí của năm Thánh Lòng Thương Xót. Vì, quả thực, thiên nhiên phải được coi như quà tặng của Lòng Thương Xót Thiên Chúa dành cho nhân loại và là quà tặng chúng ta dành cho nhau và để lại cho con cái của chúng ta. Chăm sóc ngôi nhà chungvới theo giáo huấn xã hội của giáo hội cũng là cách người Kitô hữu đang phúc âm hóa xã hội, nhất là khichúng ta cộng tác vói con người thời đại, nhất là giới hữu trách, để cùng chăm sóc ngôi nhà chung.
2-   Từ gợi ý trong các thư mục vụ hàng tháng, xin đề nghị
với các cộng đoàn tín hữu, là giáo xứ giáo họ, là các đoàn thể, các gia đình, hãy cùng nhau đưa ra những sáng kiến để chăm sóc ngôi nhà chung. Xin đặc biệt đề nghị với các cha đang phụ trách các cộng đoàn, sẽ cùng với hội đồng mục vụ giáo xứ, các ban điều hành của các đoàn thể, cùng nhau thảo luận và đưa ra chương trình hành động chăm sóc ngôi nhà chung và cổ vũ cho mọi người trong cộng đoàn cùng thực hiện. Những hoạt động này phải được coi là các sinh hoạt đạo đức môi sinh. Chương trình này có thể mở rộng hơn cho các giáo xứ giáo họ chung quanh, trong cùng một địa phương, để cùng trao đổi và thực hiện chung.
3-  Cũng từ những gợi ý trong thư mục vụ hàng tháng, rất ước mong, các cộng đoàn mời những tâm hồn thành tâm thiện chí, cá nhân cũng như tập thể, cụ thể chính quyền địa phương, các tôn giáo bạn, cùng nhau đối thoại để tìm ra những giải pháp khả thi để chăm sóc ngôi nhà chung tại địa phương mình.
Để bắt đầu thực hiện chương trình trên, xin gửi đến anh chị em thư mục vụ tháng Bảy với chủ chủ đềMôi Sinh - Lòng Thương Xót và Tân Phúc Âm Hóa Xã Hội: Vấn Đề Ô Nhiễm Môi Sinh.
 
Anh chị em thân mến,
Trong thông điệp “Chăm Sóc Ngôi Nhà Chung – Laudato Si’”, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã khởi đầu bằng Bài Ca Vạn Vật của thánh Phanxicô. Theo đó, thánh nhân đã nhắc cho chúng ta nhớ, ngôi nhà chung của chúng ta phải được xem như người chị, mà chúng ta cùng là thụ tạo của Đấng Tạo Thành, cùng được chia sẻ cuộc sống; ngôi nhà chung này còn như người mẹ ôm lấy chúng ta và nuôi sống chúng ta bằng dòng sữa là thực phẩm và nước uống.  Nhưng người chị này, người mẹ này, đang kêu gào vì sự hủy hoại do chúng ta, vì việc sử dụng vô trách nhiệm và bóc lột (số 1 và 2).
Tại Ngôi Nhà Chung của vùng đồng bằng sông Cửu Long, chúng ta đang chứng kiến một thực trạng là,vấn để ô nhiễm môi sinh đến mức báo động. Quả thật, rác thải là một trong nhiều nguyên nhân chính gây ra sự ô nhiễm này. Rác thải có thể là do phân bón từ các chuồng trại chăn nuôi, cũng như do các hóa chất nông nghiệp độc hại tiêu diệt côn trùng, diệt nấm, diệt cỏ, được sử dụng trong nhà, trong làng mạc hay trong đồng áng. Rác thải cũng có thể là do từ sinh hoạt cá nhân, gia đình và cộng đồng, từ chợ búa và bệnh viện, từ các nhà máy và xí nghiệp. Rác thải còn có thể là là những bụi khói do những chất liệu bị đốt cháy, do các phương tiện giao thông hay do khí thải công nghiệp. Hậu quả tại hại là chậm phát triển, là bệnh tật, là chết chóc, đặc biệt là cho các hài nhi, cho các cụ già, và cho cả các thai nhi còn trong lòng mẹ.
Trong số 8 của thông điệp, Đức Thánh Cha trích dẫn lập trường của Đức Thượng phụ Bartolomeo kêu gọi sự sám hối:“Con người đã tàn phá sáng tạo của Thiên Chúa với nhiều phương cách sinh học; con người đã  phá hoại sự toàn vẹn của trái đât, gây nên sự biến đổi khí hậu; con người đem đến những tai họa cho kẻ khác, gây bệnh hoạn vì làm dơ bẩn nguồn nước, đất đai và không khí bằng những chất độc hại – “đó là tôi lỗi”.“một tôi lỗi chống lại tự nhiên, cũng là tội lỗi chống lại chính chúng ta và là một tội lỗi chống lại Thiên Chúa”. Đức Thượng Phụ cũng kêu gọi các Kitô hữu, biết đón nhận “vũ trụ như một bí tích của cộng đoàn, như một phương tiện chia sẻ với Thiên Chúa và tha nhân trong chiều kích vũ trụ.
Vì thế, trong tháng Bảy, giáo phận chúng ta tập trung vào vấn đề ô nhiễm môi sinh với những đề nghị sau đây:
1.        Để gây ý thức về tương quan giữa ta với Thiên Chúa và với thiên nhiên, ý thức rằng ta có thể hợp với thiên nhiên cùng ca tụng Chúa, nên xin đề nghị các cộng đoàn phổ biến đọc thánh ca Daniel “Muôn Tạo Vật Ca Tụng Chúa” (Dn 3,57-88.56). Ước mong, thánh ca này sẽ được đọc trước khi hát ca nhập lễ của các thánh lễ Chúa Nhật và các thánh lễ có sự hiện diện của Đức Giám Mục, từ nay đến cuối năm Phụng vụ 2016.
2.        Xin các cha gây ý thức về tội và phúc cho cộng đoàn về xử lý rác thải. Tùy theo cách xử lý rác thải mà con người đang phụng sự Thiên Chúa Tạo Thành (là có phúc), hay là sự xúc phạm đến quyền năng và tình yêu của Ngài trong công trình sáng tạo và quan phòng (là có tội). Và tùy theo cách xử lý rác thải mà ta đang tôn trọng và phục vụ tha nhân (là có phúc), hay ta đang cướp đi quyền Chúa ban cho con người, là được hưởng sự tốt lành của khí hậu,nhất là đối với các thai nhi và các hài nhi còn non nớt trong hô hấp (là có tội). Để góp phần vào việc giáo dục lương tâm, các cha nên hướng dẫn cộng đoàn biết cách xử lý rác đúng cách theo những cách thức chúng ta đã được hướng dẫn trong khóa thường huấn vừa qua.
3.        Xin các cha đang phục vụ các cộng đoàn, cùng với các đoàn thể, và rất ước mong mời các tôn giáo bạn và chính quyền địa phương cùng tham gia cuộc đối thoại, để đưa ra giải pháp xử lý rác thải ảnh hưởng tới môi sinh công cộng tại địa phương. Vì, thật ra, đây còn là vấn đề của xã hội, là bổn phận và trách nhiệm của chính quyền, cũng như của toàn xã hội.
4.        Giải pháp xử lý rác thải của cộng đồng sẽ hữu hiệu hơn nhiều, nếu đây là chương trình không chỉ của một giáo xứ giáo họ, nhưng còn liên kết với các giáo xứ giáo họ chung quanh, ví dụ như các giáo xứ trong cùng một kênh của vùng Cái Sắn, hay các giáo xứ trong cùng một ấp, cùng một xã, hay các giáo xứ giáo họ trong cùng một giáo hạt. Ước mong các cha hạt trưởng trao đổi với các cha trong giáo hạt để cùng thực hiện với sự cộng tác của chính quyền và của các tôn giáo bạn trong địa phương.
5.        Cụ thể hơn, chúng ta quyết tâm là trong khuôn viên nhà thờ sẽ có các thùng rác và có các phòng vệ sinh công cộng.
6.        Cách đặc biệt, xin quan tâm giáo dục các thiếu nhi trong các lớp giáo lý, trong các giờ sinh hoạt Thiếu Nhi Thánh Thể, trong các gia đình, về việc xử lý rác thải. Cụ thể như biết đi vệ sinh đúng chỗ, biết giữ gìn phòng vệ sinh sạch sẽ sau khi sử dụng, không xả rác vô trách nhiệm nhưng biết lượm rác bỏ vào thùng rác, biết quét dọn sân nhà, lớp giáo lý, sân nhà thờ, biết thu gom rác và tiêu hủy rác đúng cách; các em lễ sinh biết gìn giữ phòng thánh và các đồ lễ cho sạch sẽ, trật tự, ngăn nắp… Ước mong, Ban mục vụ thiếu nhi Thánh Thể, các cha tuyên úy, các huynh trưởng của liên đoàn TNTT giáo phận tổ chức những cuộc hội họp và trao đổi, đề ra chương trình giáo dục lương tâm và luân lý cho các thiếu nhi trong gíao phận về cách xử lý rác.
 
Thư mục vụ đã dài, nhưng thiết nghĩ, là cần thiết và là những gợi ý thiết thực. Ước mong đây là thiện chí của giáo phận muốn hiệp thông với Đức Thánh Cha, với giáo hội toàn cầu, và với toàn thể cộng đồng nhân loại, trong nỗ lực chăm sóc ngôi nhà chung. Chúng ta đặt chương trình “chăm sóc ngôi nhà chung” trong giáo phận dưới sự bảo trợ của thánh Phanxico Assisi. Ý thức rằng, ngôi nhà chung là người chị, người mẹ của ta, do lòng thương xót của Chúa, mà mọi người không trừ ai, được trao tăng, để hoan hưởng và để chăm sóc, như những thành viên trong một gia đình. Trong niềm tin và hy vọng Kitô giáo, ta ý cũng ý thức rằng, mọi người trong toàn xã hội, đang được mời gọi, cộng tác với nhau và với Đấng Tạo Thành, chăm sóc ngôi nhà chung để trở thành “trời mới đất mới nơi công lý ngự trị” cho ta, cho con cháu ta, và cho mọi người. Các giám mục chúng tôi xin Chúa chúc lành cho tất cả chúng ta.
 
+ Giuse Trần Văn Toản 
+ Giuse Trần Xuân Tiếu
 

Tuyên ngôn chung của Đức Thánh Cha và Đức Thượng Phụ Armeni

Tuyên ngôn chung của Đức Thánh Cha và Đức Thượng Phụ Armeni

Tuyên ngôn chung của Đức Thánh Cha và Đức Thượng Phụ Armeni - OSS_ROM
27/06/2016 12:01
YEREVAN. Vào cuối cuộc viếng thăm tại Armeni chiều ngày 26-6-2016, ĐTC Phanxicô và Đức Tổng Thượng Phụ Karekin II của Giáo Hội Armeni Tông Truyền đã ký và công bố một tuyên ngôn chung, toàn văn như sau:
 ”Hôm nay tại Thánh Thánh Etchmiadzin, trung tâm tinh thần của tất cả mọi người Armeni, chúng tôi, Giáo Hoàng Phanxicô và Karekin II, Tổng Thượng Phụ của tất cả mọi người Armeni, nâng tâm trí lên để cảm tạ Đấng Toàn Năng vì sự gần gũi liên lỷ và gia tăng trong đức tin và trong tình yêu giữa Giáo Hội Armeni Tông Truyền và Giáo Hội Công Giáo trong việc làm chứng tá chung cho sứ điệp Tin Mừng trong một giới bị xâu xé vì những cuộc xung đột, và đang mong ước được an ủi và hy vọng. Chúng tôi chúc tụng Chúa Ba Ngôi cực thánh, Cha, Con và Thánh Thần, vì đã cho chúng tôi đến phần đất Ararat này của Kinh Thánh, ngọn núi này vươn lên như để nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa vẫn luôn là Đấng bảo vệ và cứu độ chúng ta. Chúng tôi hài lòng nhắc lại rằng năm 2001, nhân dịp kỷ niệm 1700 năm tuyên bố Kitô giáo là tôn giáo của Armeni, Thánh Gioan Phaolô 2 đã viếng thăm Armeni và đã chứng kiến một trang sử mới về quan hệ nồng nhiệt và huynh đệ giữa Giáo Hội Armeni Tông Truyền và Giáo Hội Công Giáo. Chúng tôi cảm tạ vì được ơn ơn cùng nhau trong buổi phụng vụ trọng thể tại Đền thờ Thánh Phêrô ở Roma ngày 12-4-2015, trong đó chúng tôi đã quyết tâm chống lại mọi hình thức kỳ thị và bạo lực, và chúng tôi đã tưởng niệm các nạn nhân của điều mà Tuyên ngôn chung của ĐTC Gioan Phaolô 2 và Đức Tổng Thượng Phụ Karekin II đã gọi là ”cuộc tiêu diệt một triệu rưỡi Kitô hữu Armeni, thường được gọi là cuộc diệt chủng đầu tiên trong thế kỷ 20” (27-9-2001).
 Chúng tôi chúc tụng Chúa vì ngày hôm nay, đức tin Kitô lại là một thực tại sinh động tại Armeni, và Giáo Hội Armeni tiếp tục thi hành sứ mạng của mình với một tinh thần cộng tác huynh đệ giữa các Giáo Hội, nâng đỡ các tín hữu trong việc xây dựng một thế giới liên đới, công lý và hòa bình.
 Nhưng đáng tiếc là chúng ta đang chứng kiến một thảm trạng lớn lao đang xảy ra trước mắt chúng ta: vô số người vô tội bị giết, bị lưu đày hoặc phải lưu vong đau thương và bất định, vì những cuộc xung đột liên tục về chủng tộc, chính trị và tôn giáo tại Trung Đông và các nơi khác trên thế giới. Hậu quả là các nhóm thiểu số về chủng tộc và tôn giáo trở thành đối tượng cho các cuộc bách hại và đối xử tàn ác, đến độ những đau khổ ấy, vì lý do thuộc về một tôn giáo, đã trở thành một thực tại thường nhật. Các vị tử đạo thuộc tất cả các Giáo Hội và những đau khổ của họ tạo thành một ”phong trào đại kết bằng máu” vượt lên trên những chia rẽ lịch sử giữa các Kitô hữu, kêu gọi tất cả chúng ta hãy thăng tiến sự hiệp nhất hữu của mọi môn đệ Chúa Kitô. Cùng nhau chúng tôi cầu nguyện, nhờ lời chuyển cầu của các thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô, Tađeo và Bartolomeo, để có một sự thay đổi trong tâm hồn của tất cả mọi người đã phạm những tội ác tầy đình như thế và nơi những người có khả năng chặn đứng bạo lực. Chúng tôi khẩn thiết xin các vị nguyên thủ quốc gia hãy lắng nghe lời thỉnh cầu của hàng triệu người, đang lo âu chờ đợi hòa bình và công lý trên thế giới, đang yêu cầu tôn trọng các quyền mà Thiên Chúa ban cho họ, họ đang cấp thiết cần được cơm bánh chứ không phải võ khí. Đáng tiếc thay chúng tôi đang chứng kiến một sự trình bày tôn giáo và các giá trị tôn giáo trên thế giới một cách cực đoan, bị lạm dụng để biện minh cho sự phổ biến oán thù, kỳ thị và bạo lực. Sự biện minh cho các tội ác dựa trên các ý tưởng tôn giáo như thế là điều không thể chấp nhận được, vì ”Thiên Chúa không phải là một chúa tể của xáo trộn, nhưng là của hòa bình” (1 Cr 14,33). Ngoài ra, sự tôn trọng những khác biệt về tôn giáo là điều kiện cần thiết để có sự sống chung hòa bình giữa các cộng đồng chủng tộc và tôn giáo khác nhau. Chính vì là Kitô hữu, nên chúng ta được kêu gọi tìm kiếm và phát triển những con đường hòa giải và hòa bình. Về vấn đề này, chúng tôi cũng bày tỏ hy vọng một giải pháp hòa bình cho các vấn đề liên quan đến vùng Nagorno-Karabakh.
 Nhớ lại điều Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ khi Ngài nói: ”Ta đói và các con đã cho Ta ăn, Ta khát các con đã cho Ta uống, Ta là ngoại kiều và các con đã đón tiếp Ta, Ta trần trụi và các con đã cho Ta mặc, Ta bệnh tật và các con đã viếng thăm Ta, Ta ở tù và các con đã đến tìm Ta” (Mt 25,35-36), chúng tôi kêu gọi các tín hữu thuộc các Giáo Hội chúng tôi hãy mở rộng tâm hồn và đôi tay cho các nạn nhân chiến tranh và khủng bố, những người tị nạn và gia đình họ. Ở đây có liên hệ tới chính ý nghĩa tình người của chúng ta, tình liên đới, sự cảm thông và lòng quảng đại, chỉ có thể được diễn tả một cách thích hợp qua việc sử dụng ngay các tài nguyên một cách thực tiễn. Chúng tôi nhìn nhận tất cả những gì đã được thực hiện, nhưng chúng tôi tái khẳng định rằng các vị hữu trách chính trị và cộng đồng quốc tế được yêu cầu hãy làm hơn nữa để đảm bảo quyền của tất cả mọi người được sống trong hòa bình và an ninh, để hỗ trợ nhà nước pháp quyền, để bảo vệ các nhóm tôn giáo và chủng tộc thiểu số, để bài trừ nạn buôn người.
 Sự tục hóa trong nhiều lãnh vực xã hội, sự kiện xã hội bị tha hóa khỏi những gì là tinh thần và thần linh, chắc chắn đưa tới một cái nhìn không có tính chất thánh thiên và duy vật về con người và gia đình nhân loại. Về điểm này chúng tôi lo ngại vì cuộc khủng hoảng gia đình tại nhiều nước. Giáo Hội Armeni Tông Truyền và Giáo Hội Công Giáo có cùng một quan niệm về gia đình, dựa trên hôn nhân, một hành vi nhưng không và yêu thương chung thủy giữa một người nam và một người nữ.
 Chúng tôi vui mừng khẳng định rằng mặc dù vẫn còn những chia rẽ giữa các tín hữu Kitô, chúng tôi đã hiểu rõ hơn rằng điều liên kết chúng tôi thì nhiều hơn những gì làm chúng tôi chia rẽ. Đây là nền tảng vững chắc dựa trên đó sự hiệp nhất của Giáo Hội Chúa Kitô sẽ được biểu lộ, theo lời Chúa dạy: ”Để tất cả chúng được nên một” (Ga 17,21). Trong những thập niên qua, quan hệ giữa Giáo Hội Armeni Tông Truyền và Giáo Hội Công Giáo đã bước vào một giai đoạn mới với sự thành công, được củng cố nhờ cầu nguyện cho nhau và sự dấn thân chung để vượt qua những thách đố hiện nay. Ngày nay chúng tôi xác tín về tầm quan trọng chủ yếu của việc phát triển những quan hệ ấy, thi hành một sự cộng tác sâu xa và quyết liệt hơn không những trong lãnh vực thần học, nhưng cả trong kinh nguyện và sự cộng tác tích cực trên bình diện các cộng đoàn địa phương, trong viễn tượng chia sẻ sự hiệp thông trọn vẹn và những biểu hiện cụ thể sự hiệp nhất ấy. Chúng tôi nhắn nhủ các tín hữu của chúng tôi hãy làm viẹc trong sự hòa hợp để thăng tiến các giá trị Kitô trong xã hội, góp phần hữu hiệu vào việc xây dựng một nền văn minh công lý và hòa bình và liên đới nhân bản. Con đường hòa giải và huynh đệ mở rộng trước mắt chúng ta. Ước gì Chúa Thánh Linh, Đấng hướng dẫn chúng ta đến chân lý trọn vẹn (Xc Ga 16,13), nâng đỡ mọi cố gắng chân thành để kiến tạo những cây cầu yêu thương và hiệp thông giữa chúng ta.
 Từ Thành Thánh Etchmiadzin chúng tôi mời gọi tất cả các tín hữu của chúng tôi hãy hiệp nguyện, với những lời của thánh Nerses Vị ... ”Lạy Chúa Hiển Vinh, xin đón nhận những lời khẩn nguyện của tôi tớ Chúa và nhân từ đón nhận những lời cầu xin của chúng con, nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Thánh của Thiên Chúa, Thánh Gioan Tẩy Giả, Thánh Stephano vị tử đạo tiên khởi, thánh Gregorio Vị Soi Sáng, các Thánh Tông Đồ, các Thánh ”Thần Linh”, các vị Tử Đạo, các Thánh Thượng Phụ, các vị ẩn tu, các Thánh Đồng Trinh và tất cả các Thánh của Chúa trên trời và dưới đất. Lạy Chúa Ba Ngôi không bị phân rẽ, chúc tụng và tôn vinh Chúa đến muôn đời. Amen”
 Thành Thánh Etchmiadzin ngày 26 tháng 6 năm 2016
 Ký tên: Phanxicô Giáo Hoàng - Karekin II Tổng Thượng Phụ
 G. Trần Đức Anh OP chuyển ý

Tường thuật các sinh hoạt của ĐTC sáng Chúa Nhật tại Etchmiadzin

Tường thuật các sinh hoạt của ĐTC sáng Chúa Nhật tại Etchmiadzin

ĐTC Phanxicô tham dụ lễ nghi phụng vụ của Giáo Hội Armeni Tông Truyền tại quảng truờng thánh Tiridate ở Etschmiadzin - AP
26/06/2016 16:01
Tường thuật các sinh hoạt của ĐTC sáng Chúa Nhật tại Yerrevan
Chúa Nhật hôm qua là ngày cuối cùng ĐTC viếng thăm mục vụ Armenia. Ngài chỉ có ba sinh hoạt chính. Ban sáng ĐTC gặp gỡ các Giám Mục công giáo, tiếp đến ngài tham dự lễ nghi phụng vụ tại quảng trường San Tiridate Etchmiadzin. Sau bữa trưa ĐTC gặp gỡ các đại biểu và ân nhân của Giáo Hội Armeni Tông Truyền. Vào ban chiều ngài viếng thăm đan viện Khor Virap trước khi ra phi trường quốc tế Zvartnots Yerevan lấy máy bay trở về Roma. Sau đây là chi tiết các sinh hoạt ban sáng của ĐTC.
Lúc 7 giờ 30 sáng ĐTC dâng thánh lễ riêng trong nhà nguyện Dinh tông toà Etchmiadzin. Cùng đồng tế thánh lễ có ĐTGM Sứ Thần Toà Thánh và Đức Ông thư ký toà Sứ Thần. Lúc 9 giờ 15 ngài gặp gỡ thân tình với 14 Giám Mục công giáo Armeni. Cùng hiện diện cũng có 12 linh mục làm việc mục vụ tại Armenia và các vị trong đoàn tuỳ tùng của ĐTC. Tiếp đến ĐTC đi xe tới quảng trường Thánh Tiridate cách đó 200 mét để tham dự lễ nghi phụng vụ do Đức Guaréguin II Thượng Phụ Tối cao và Catholicos của mọi tín hữu Armeni chủ sự.
Bàn thờ ở hướng đông gần Chủng viện thần học Guevorguian, đã được xây hồi năm 2001 nhân dịp kỷ niệm 1.700 năm Kitô giáo được tuyên bố là quốc giáo của Armenia. Bàn thờ được dùng trong các lễ lớn như lễ Chúc lành Mùa Chay, và lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời. Cũng tại đây thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã cử hành thánh lễ trong chuyến viếng thăm mục vụ Armenia năm 2001. Bên cạnh bàn thờ là Cổng thánh Gregorio Đấng soi sáng là lối vào chính của Toà Thượng Phụ Etchmiadzine. Trên cột phía Tây của cổng có hình hai thánh tông đồ Tadeo và Bartolomeo đã rao giảng Tin Mừng tại Armenia. Trên cột phía Đông có hình vua Tiridate và thánh Gregorio Đấng soi sáng.
Các liên lạc đại kết giữa Giáo Hội Công Giáo và Giáo Hội Tông Truyền Armeni rất thân tình và đã bắt đầu hồi thập niên 1970. ĐGH Phaolô VI đã gặp gỡ Đức Thượng Phụ Vazguen I năm 1970. Sau đó đã có các cuộc viếng thăm chính thức  của Đức Thượng Phụ Guaréguin I tại Vaticăng. Năm 1999 cuộc triển lãm Roma-Armenia đã được tổ chức trong nhà nguyện Sistina nhân kỷ niệm 1.700 năm dân nước Armenia được rửa tội. Trong 17 năm tại chức Đức Guaréguin II cũng đã gặp gỡ thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, Đức Biển Đức XVI và ĐTC Phanxicô. Chuyến viếng thăm cuối cùng là ngày 12 tháng 4 năm 2015, nhân dịp ĐTC Phanxicô cử hành thánh lễ tưởng niệm 100 năm cuộc diệt chủng Armeni trong đền thờ thánh Phêrô.
Thánh lễ đã bắt đầu lúc 10 giờ sáng giờ địa phương và được hát hầu nhu từ đầu tới cuối, đối đáp giữa vị chủ tế, các phó tế và ca đoàn. Tham dự thánh lễ có các TGM, GM của Giáo Hội Armeni Tông Truyền, các TGM, GM của Giáo Hội Công Giáo Armeni, cũng như tổng thống và giới chức chính quyền dân sự và đông đảo tín hữu.
Thánh lễ bao gồm nhiều phần khác nhau, từ nghi thức rửa tay thánh hóa, xưng thú tội lỗi xin Mẹ Thiên Chúa và các Thánh bầu cử, kêu lên Chúa với thánh vịnh 99, đến thánh vịnh 42 và lời cầu xin thánh Gregorio thành Narek giúp cử hành bí tích xứng đáng, thánh ca “Được chọn”, phần đem bánh rượu ra, xông hương cho cộng đoàn biểu tượng cho Chúa Kitô nhập thể làm người bước đi giữa loài người và lên trời. Hương thơm biểu tượng cho mùi thơm dịu dàng của Tin Mừng toả lan giữa loài người. Nhiều thánh ca đã được hát trước khi tới phần công bố Phúc Âm. Tiếp đến là kinh Tin Kính, rồi nhiều nghi thức khác trước khi trao hôn bình an, kinh Thánh Thánh Thánh, phần tưởng nhớ các thánh vv….
Trước nghi thức hiệp lễ Đức Thượng Phụ đã ngỏ lời với mọi người. Tiếp đến là bài phát biểu của ĐTC. Ngài nói: vào thời điểm tột đỉnh của chuyến viếng thăm đã được ước mong và đã trở thành không thể quên được, tôi xin Chúa Kitô chúc lành cho con đường tìm về hiệp nhất và xin Chúa Thánh Thần làm cho tín hữu chỉ có một con tim và một linh hồn. ĐTC dâng lời cảm tạ Thiên Chúa hiệp với thánh ca chúc tụng tạ ơn được dâng lên từ bàn thờ này. Ngài cũng cám ơn Đức Thưọng Phụ đã mở rộng cửa tiếp đón ngài và được cùng nhau sống kinh nghiệp “đẹp và êm dịu anh em sống chung một nhà” (Tv 133,1). ĐTC nói: Chúng ta đã gặp nhau, ôm hôn nhau một cách huynh đệ, chúng ta đã cùng nhau cầu nguyện, chia sẻ các ơn, niềm hy vọng và các lo lắng của Giáo Hội Chúa Kitô, mà chúng ta cảm nhận được các nhịp đập, và chúng ta tin và cảm thấy là một. “Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như một niềm hy vọng. Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người, qua mọi người và trong mọi người.” (Ep 4,4-6): thật thế chúng ta có thể lấy các lời này của tông đồ Phaolô làm của mình. Quy chiếu lịch sử Giáo Hội Armeni ĐTC nói:
Chính trong dấu chỉ của các thánh Tông Đồ mà chúng ta đã gặp gỡ nhau. Các thánh Bartolomeo và Taddeo đã loan báo Tin Mừng lần đầu tiên trong các vùng đất này, và các thánh Phêrô và Phaolô đã hiến mạng sống cho Chúa tại Roma, trong khi các vị cai trị với Chúa Kitô trên trời, chắc chắn các ngài vui mừng, khi trông thấy tình thương mến và khát vọng hiệp thông cụ thể của chúng ta. Tôi xin cảm tạ Chúa về tất cả những điều đó, cho anh chị em và cùng với anh chị em. “Park astutsò” Vinh danh Thiên Chúa.
Trong Phụng vụ thánh thiêng nầy thánh ca trọng thể chúc tụng Thiên Chúa ba lần thánh đã được dâng lên trời, chúc tụng sự thánh thiện của Thiên Chúa: Xin  phuớc lành của Đấng Tối Cao xuống phong phú trên trái đất, nhờ lời bầu cử của Mẹ Thiên Chúa, các thánh cả và các tiến sĩ, các vị tử đạo, đặc biệt là biết bao nhiêu vị tử đảo đã được tôn phong hiển thánh tại đây hồi năm ngoái. “Xin Con Một duy nhất, Đấng ngự xuống đây, chúc lành cho con đường của chúng ta. Xin  Chúa Thánh Thần làm cho các tín hữu chỉ có một con tim, một linh hồn: xin Người đến tái thành lập chúng ta trong sự hiệp nhất. Vì thế tôi muốn tái khẩn cầu Người bằng cách lấy lại vài lời rạng ngời đã được đưa vào phụng vụ của anh chị em. “Xin hãy đến, lậy Thần Khí, Chúa là Đấng giữ gìn các thánh và thanh tẩy các người tội lỗi, xin đổ tràn đầy trên chúng con lửa tình yêu và hiệp nhất của Chúa, và ước chi lửa này làm tan chảy các lý do gương mù gương xấu của chúng con” (Gregori di Narek, Sách Ai Ca, 33,5), trước hết là việc thiếu hiệp nhất giữa các môn đệ của Chúa Kitô.  Rồi ĐTC đưa ra lời cầu chúc sau đây:
Ước chi Giáo Hội Armeni tiến bước trong an bình, và sự hiệp nhất của chúng ta được trọn vẹn. Trong tất cả mọi người hãy nổi lên một khát vọng hiệp nhất mạnh mẽ, một sự hiệp nhất không được là sự lụy thuộc của người này vào người kia, cũng không phải là việc hút nhập, nhưng là sự tiếp nhận tất cả các ơn Thiên Chúa đã ban cho mỗi người để biểu lộ cho toàn thế giới mầu nhiệm lớn lao của ơn cứu rỗi đã được Chúa Kitô hiện thực qua Chúa Thánh Thần” (Phanxicô, Lời phát biểu trong lễ nghi phụng vụ tại nhà thờ thánh Giorgio bên Istanbul này 30-11-2014).
Chúng ta hãy tiếp nhận lời nhắn nhủ của các thánh, chúng ta hãy lắng nghe tiếng nói của những người khiêm tốn và những người nghèo khó, của biết bao nạn nhân của thù hận, đã khổ đau và hy sinh mạng sống vì đức tin; chúng ta hãy lắng tai nghe các thế hệ trẻ khẩn nài một tương lai tự do khỏi các chia rẽ của quá khứ.  Từ nơi thánh thiện này ước chi một ánh sáng rạng ngời được phổ biến; xin ánh sáng của tình yêu tha thứ và hoà giải kết hiệp với ánh sáng đức tin mà  thánh Gregorio, người cha của anh chị em theo Tin Mừng, đã chiếu soi các vùng đất này.
Như các Tông Đồ sáng ngày Phục Sinh, mặc dù có các nghi ngờ và không chắc chắn, các vị đã chạy tới nơi của sự sống lại, được lôi kéo bởi rạng đông hạnh phúc của một niềm hy vọng mới (x. Ga 20,3-4), cả chúng ta nữa, trong ngày Chúa Nhật thánh này, cũng hãy theo lời Thiên Chúa mời gọi hiệp nhất toàn vẹn, và hãy mau bước tiến tới hiệp nhất.
Và giờ đây, thưa Đức Tượng Phụ, nhân danh Thiên Chúa, tôi xin ngài chúc lành cho tôi và cho Giáo Hội Công Giáo, và chúc lành cho cuộc chạy này của chúng ta tiến tới sự hiệp nhất trọn vẹn.
Đức Thượng Phụ và ĐTC đã ôm hôn nhau.
Lễ nghi phụng vụ tiếp tục với nhiều bài thánh ca khác và phần hiệp lễ. Sau khi ban phép lành cuỗi lễ cho mọi người Đức Thượng Phụ xin ĐTC ban phép lành cho cộng đoàn.
Tiếp đến Đức Thượng Phụ và ĐTC đã rời bàn thờ xuống chào tổng thống và các giới chức chính quyền, trước khi cùng các Giám Mục đi rước tiến về Dinh Tông Toà cách đó 200 mét. ĐTC và Đức Thượng Phụ đi dưới tàn che có 4 phó tế cầm bốn góc. Hai phó tế đi trước thỉnh thoảng quay lại xông hương cho hai vị, giữa tiếng vỗ tay và chào mừng của tín hữu. Một em bé đã chạy tới tặng ĐTC lá quốc kỳ Armenia bé tí của em.
Lúc gần 1 giờ trưa ĐTC đã dùng bữa trưa với Đức Thượng Catholicos, các TGM, GM của Giáo Hội Armeni Tông Truyền, cũng như các TGM, GM của Giáo Hội Công Giáo Armeni và đoàn tuỳ tùng của ĐTC.
Lúc gần 4 giờ chiều ĐTC gặp gỡ các đại biểu và ân nhân của Giáo Hội Tông Truyền Armeni. Sau đó ngài đi thăm đan viện Khor Virap cách Yerevan 41 cây số rồi ra phi trường lấy máy bay trở về Roma.
Linh Tiến Khải

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

THÁNH LỄ TRUYỀN CHỨC LINH MỤC VÀ MỪNG BỔN MẠNG ĐỨC CHA GB. BÙI TUẦN

THÁNH LỄ TRUYỀN CHỨC LINH MỤC VÀ MỪNG BỔN MẠNG ĐỨC CHA GB. BÙI TUẦN
 
Sáng nay ngày 24/06/2016, tại ngôi nhà nguyện Toma nhỏ bé của Tòa giám mục Long Xuyên, Đức cha Giuse Trần Xuân Tiếu đã chủ sự thánh lễ truyền chức linh mục cho 2 thầy sáu: Giuse Vũ Đức Thiện, Giáo xứ Tân Bùi - Kinh 4a và Giuse Huỳnh Phong Phú, Giáo xứ Cồn Phước.
 
 
Cùng đồng tế với Đức cha chính Giuse có Đức cha phụ tá Giuse và Đức cha GB. Bùi Tuần và hơn 100 linh mục trong và ngoài giáo phận đã đến dâng thánh lễ để cầu nguyện cho 2 tân chức và mừng Bổn mạng Đức cha cố GB . Bùi Tuần.
 
 
Trước khi cử hành nghi thức phong chức,  Đức cha GB Bùi Tuần đã chia sẻ Lời Chúa với cộng đoàn, với 2 thầy phó tế bằng những suy tư sau đây:
 
TẠ ƠN VÌ ĐƯỢC LÀ CỦA LỄ
 
 
1.
 Ngày 24 tháng 6 năm 2016, tại nhà nguyện Toà giám mục Long Xuyên, có quy tụ nhỏ, vừa để mừng kính Thánh Gioan Baotixita, vừa để dự lễ phong chức linh mục cho hai thầy, vừa để cầu nguyện cách riêng cho một giám mục có tên là Đức Cha Gioan.
2.
 Vì thế tôi đã dọn mình để tạ ơn Chúa một cách riêng tư. Tôi dọn mình bằng suy gẫm một đoạn nhỏ của Phúc âm thánh Mathêu. Đoạn này thuật lại việc thánh Gioan Baotixita cho môn đệ đến hỏi Chúa Giêsu, xin cho biết: Chúa Giêsu có phải là Đấng Cứu Thế không. Chúa Giêsu đã trả lời cách gián tiếp như sau:
3.
 “Các anh cứ về thuật lại cho Gioan những điều mắt thấy tai nghe. Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin mừng” (Mt 11,4-6).
4.
 Lời Chúa trên đây đã đưa ra một dấu chỉ, để nhận ra Đấng Cứu Thế, dấu chỉ đó là: Ngài có một tình yêu mang lại sự sống cho con người về mọi mặt, nhất là cho những người nghèo khó.
5.
 Thánh Gioan Baotixita cũng đã giới thiệu Đấng Cứu Thế theo ý đó, nhưng bằng một hình ảnh khác. Ngài chỉ vào Chúa Giêsu mà nói: “Đây là Con Chiên Thiên Chúa, Đấng xoá tội trần gian” (Ga 1,29). Cũng có nghĩa là Đấng gánh tội của trần gian, Đấng đền tội cho trần gian.
6.
 Với hình ảnh con chiên để giới thiệu Chúa Giêsu, tôi hiểu Chúa Giêsu là tình yêu mang lại sự sống cho con người, nhờ sự Chúa hiền lành khiêm nhường, vâng phục ý Chúa Cha. Người sống như một của lễ và chết như một của lễ.
7.
 Suốt đời, thánh Gioan Baotixita đã dọn đường cho Đấng Cứu Thế là Con Chiên Thiên Chúa, không những bằng lời nói, mà còn bằng một cuộc đời như là của lễ. Ngài sống như một của lễ. Ngài chết như một của lễ. Mục đích là để giới thiệu Đấng Cứu Thế là Con Chiên Thiên Chúa đã dâng mình làm của lễ, của lễ vô cùng đặc biệt.
8.
Với suy gẫm trên đây, tôi thường tạ ơn Chúa vì Người đã chọn tôi để là của lễ. Tôi cũng thường tạ ơn Chúa cho các linh mục của tôi được Chúa gọi để là của lễ. Của lễ này có tính cách đặc biệt.
9.
Chính của lễ đó cùng với của lễ Chúa Giêsu mới là tình yêu mang lại sự sống. Chính của lễ đó mới giúp chúng ta làm chứng Thiên Chúa là tình yêu giàu lòng thương xót.
Chúng ta tha thiết cầu xin Chúa thương ban cho các thầy sắp chịu chức được luôn luôn là của lễ, của lễ đặc biệt.
10.
Thưa toàn thể anh chị em thân mến, tất cả chúng ta cũng hãy là của lễ. Của lễ tình yêu. Mỗi người mỗi cách.
Hãy là của lễ tình yêu, khi tình hình trở nên khó khăn, có nhiều giông bão.
Hãy là của lễ tình yêu, khi các tương quan trở thành phức tạp, có nhiều khác biệt.
Hãy là của lễ tình yêu, khi chính bản thân ta trở nên yếu đuối, có nhiều giới hạn.
11.
- Của lễ tình yêu sẽ rất bác ái.
- Của lễ tình yêu sẽ rất tế nhị.
- Của lễ tình yêu sẽ rất quên mình, chấp nhận hy sinh.
- Của lễ tình yêu sẽ rất cần ơn khôn ngoan của Chúa.
Nhờ vậy, những kẻ là của lễ tình yêu mới lọt qua được những cản trở, để đem Tin Mừng đến cho nhiều linh hồn.
Chúa đang sai chúng ta đi như của lễ tình yêu. Mỗi người mỗi cách. Nhưng vì ích chung hãy nói lời xin vâng. Hãy nhớ lời Chúa Giêsu phán “Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai các con” (Ga 20,21). Lời sai đi như thế là rất đẹp, rất cao quý. Lời sai đi đó đang thuộc về lịch sử đời ta.
12.
Xin anh chị em cũng hãy thương cầu nguyện cho tôi được luôn trung thành với ơn Chúa sai đi như một của lễ tình yêu hèn mọn, yếu đuối.
Phải có ơn Chúa, chúng ta mới được là của lễ tình yêu thực sự. Hãy nhìn lên Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thánh giá. Hãy tin vào Chúa. Hãy phó thác nơi Chúa giàu lòng thương xót.
Được như vậy, chúng ta có quyền hân hoan vui mừng vì được gọi là của lễ tình yêu, được Chúa sai đi theo gương thánh Gioan Baotixita, để chúng ta góp phần đem lại hạnh phúc cho Quê Hương Việt Nam yêu dấu của chúng ta. Hân hoan vui mừng, nhất là sẽ được đời đời ở bên Thiên Chúa. “Thiên Chúa là tình yêu” (Ga 4,8).
Cùng với Đức Mẹ, chúng ta
+ Khiêm tốn cảm tạ Chúa.
+ Khiêm tốn sống cho tình yêu.
+ Khiêm tốn chết cho tình yêu.
Long Xuyên, ngày 24.6.2016
GB. Bùi Tuần
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Đức Thánh Cha gặp gỡ chính quyền Armeni

Đức Thánh Cha gặp gỡ chính quyền Armeni

Đức Thánh Cha gặp gỡ chính quyền Armeni - RV
24/06/2016 15:02
YEREVAN. Trong buổi gặp gỡ chính quyền và ngoại giao đoàn, cũng như các giới chức xã hội và dân sự Armeni, ĐTC ca ngợi niềm tin mạnh mẽ của dân tộc này và kêu gọi giới lãnh đạo bảo vệ nhân quyền và tự do tôn giáo.
 Lúc 5 giờ rưỡi chiều ngày 24-6-2016, ĐTC đã đến phủ tổng thống Armeni cách dinh Tông Tòa 16 cây số để viếng thăm.
 Tổng thống Sargsyan năm nay 62 tuổi (1954), đã từng làm bộ trưởng quốc phòng, rồi thủ tướng của Armeni, trước khi đảm nhận trách vụ hiện thời từ 8 năm nay (2008). Hồi tháng 4 năm ngoái (2015), ông đã cùng với Đức Tổng thượng Phụ Karekin và các GM Armeni, Công Giáo và Tông truyền, đến Vatican để tham dự phụng vụ do ĐTC Phanxicô chủ sự tại Đền thờ Thánh Phêrô nhân dịp kỷ niệm 100 năm cuộc ”tử đạo” của một triệu rưỡi người Armeni dưới bàn tay của quân Ottoman Thổ Nhĩ kỳ.
 Sau khi hội kiến riêng với Tổng thống và chào thăm gia đình ông, ĐTC đã gặp gỡ các giới chức chính quyền và xã hội dân sự và văn hóa của Armeni cũng như ngoại giao đoàn tại nước này, tổng cộng là 240 người, vào lúc 6 giờ rưỡi chiều, cũng tại phủ Tổng Thống.
 Diễn văn của ĐTC
 Lên tiếng trong dịp này, sau khi cám ơn Tổng Thống, ĐTC nhắc đến Đại Tai Ương hàng triệu người dân Armeni bị tàn sát và lễ tưởng niệm đã được cử hành hồi tháng 4 năm ngoái ở Đền thờ Thánh Phêrô ở Vatican. Ngài cũng ca ngợi dân tộc Armeni kiên vững trong thử thách và tìm được sức mạnh nơi thập giá của Chúa Kitô:
 ”Tôi ca ngợi dân tộc Armeni, được ánh sáng Tin Mừng soi chiếu, cả trong những lúc bi thảm nhất của lịch sử, vẫn luôn tìm thấy nơi Thập Giá và sự Phục Sinh của Chúa Kitô, sức mạnh để trỗi dậy và tiếp tục hành trình trong phẩm giá. Điều này cho thấy cội rễ đức tin Kitô thật là sâu xa và kho tàng vô biên ơn an ủi và hy vọng chứa đựng trong đó. Nhớ đến những hậu quả đau buồn mà oán thù, thành kiến và ước muốn thống trị vô độ đưa tới trong thế kỷ vừa qua, tôi nồng nhiệt cầu chúc nhân loại biết rút ra từ kinh nghiệm bi thảm ấy bài học để hành động với tinh thần trách nhiệm va khôn ngoan để phòng ngừa, đừng để những điều kinh hoàng ấy tái diễn. Vì thế, từ mọi phía cần gia tăng nỗ lực để, trong những tranh chấp quốc tế, sự đối thoại luôn được trổi vượt, sự chân thần và liên lỷ tìm kiếm hòa bình, sự cộng tác giữa các quốc gia và sự chuyên cần dấn thân của các tổ chức quốc tế luôn chiếm ưu thế để kiến tạo một bầu không khí tín nhiệm, để đạt tới những hiệp định lâu bền.
 ĐTC cho biết: ”Giáo Hội Công Giáo mong ước tích cực cộng tác với tất cả những người quan tâm đến số phận của nền văn minh và sự tôn trọng các quyền con người, để trên thế giới, các giá trị tinh thần được chiếm ưu thế, vạch mặt những người làm băng hoại ý nghĩa và vẻ đẹp của các giá trị ấy. Về vấn đề này, một điều tối quan trọng là tất cả nhưng người tuyên xưng niềm tin nơi Thiên Chúa hiệp lực với nhau để cô lập hóa những kẻ lạm dụng tôn giáo để thực hiện những dự án chiến tranh, chiếm đoạt, bách hại, lèo lái và lạm dụng danh thánh của Thiên Chúa.
 ”Đặc biệt ngày nay, các tín hữu Kitô, giống như và có thể là hơn cả thời các vị tử đạo đầu tiên, tại một số nơi họ bị kỳ thị và bách hại chỉ vì họ tuyên xưng niềm tin của họ, trong khi quá nhiều xung đột ở nhiều miền trên thế giới vẫn chưa tìm được những giải pháp tích cực, tạo nên tang tóc, tàn phá và những cuộc cưỡng bách di cư toàn thể dân tộc. Vì thế điều tối cần thiết là các vị nắm giữ vận mệnh của các dân nước này can đảm và không chút trì hoãn đề ra và thực hiện những sáng kiến nhắm chấm dứt những đau khổ ấy, tìm kiếm hòa bình, bảo vệ và đón tiếp những người đang bị tấn công và bách hại, thăng tiến công lý và sự phát triển dài hạn như những mục tiêu hàng đầu. Nhân dân Armeni đã đích thân trải qua những tình trạng như thế; họ biết đau khổ và bách hại; họ bảo tồn trong ký ức không những các vết thương trong quá khứ, nhưng cả tinh thần giúp họ mỗi lần đầu bắt đầu lại. Theo ý nghĩa đó, tôi khích lệ anh chị em đừng quên sự đóng góp quí giá này cho cộng đồng quốc tế.
 Trong bài diễn văn, ĐTC cũng đề cập đến một kỷ niệm quan trọng và nói rằng:
 ”Năm nay là năm kỷ niệm 25 năm Armeni được độc lập. Đây là một dịp quí giá để vui mừng và nhớ đến những mục tiêu đã đạt được cũng như để đề ra những mục tiêu mới cần hướng tới. Những buổi lễ mừng độc lập càng có ý nghĩa nếu chúng trở thành cho mọi người Armeni ở quê hương cũng như ở hải ngoại một dịp đặc biệt để hồi niệm và phối hợp nghị lực, với mục đích tạo điều kiện dễ dàng cho sự phát triển đất nước về mặt dân sự và xã hội, công bằng và bao gồm mọi người. Vấn đề ở đây là liên tục kiểm chứng để không bao giờ lỗi những giới luật luân lý về công lý bình đẳng cho tất cả mọi người và về tình liên đới với nhưng người yếu thế và kém may mắn.
 Về phần mình, Giáo Hội Công Giáo, tuy chỉ hiện diện tại đất nước này với số người giới hạn, nhưng cũng vui mừng vì có thể góp phần làm tăng trưởng xã hội, đặc biệt trong những hoạt động nhắm giúp đỡ những người yếu thế và nghèo túng hơn, trong lãnh vực y tế và giáo dục, trong lãnh vực bác ái, như nhà thương Redemptoris Mater, Mẹ Giáo Hội, ở Ashotsk, từ 25 năm nay, hoạt động của trường học ở thủ đô Yerevan, các sáng kiến của Caritas Armeni và hoạt động của các dòng tu.
 Xin Chúa chúc lành và bảo vệ Armeni, phần đất được soi sáng nhờ đức tin, lòng can đảm của các vị tử đạo, niềm hy vọng mạnh hơn mọi đau khổ”.
 Giã từ tổng thống và các giới chức chính quyền, ĐTC đã về dinh tông tòa ở Etchmiadzin của Giáo Hội Armeni Tông Truyền để hội kiến với Đức Tổng Thượng Phụ và chào thăm phái đoàn 45 GM của giáo hội này vào lúc 7 giờ rưỡi tối. Sau đó ngài đã dùng bữa tối và qua đêm cũng tại dinh này.
 Chương trình viếng thăm của ĐTC thứ bẩy 25-6-2016
 Thứ bẩy 25-6-2015, ĐTC sẽ đến viếng thăm và cầu nguyện tại Đài tưởng niệm sẽ tới đài tưởng niệm Tzitzernakaberd, hay còn gọi là ”Pháo đài chim én” nằm trên một ngọn đồi.
 Đài tưởng niệm này được xây năm 1967 để tưởng niệm 1 triệu rưỡi người Armeni đã bị sát hại hồi năm 1915 dưới thời đế quốc Ottoman của Thổ Nhĩ kỳ. Các nạn nhân thuộc 29 tỉnh đã bị giết trong 3 năm trời. Khu vực này bao gồm một viện bảo tàng, một đài tưởng niệm với 12 cây cột và một bút tháp cao vút. Đài tưởng niệm hình tròn, chính giữa có ngọn lửa thiêng cháy suốt ngày đem và có 12 cây cột nghiêng chụm đầu vào nhau biểu tượng cho các tỉnh có các nạn nhân bi sát hại. thêm vào đó là hai cây kim cao vút lên trời ám chỉ sự tái sinh của dân nước Armeni.
 Trong dịp này, ĐTC cũng sẽ thăm bảo tàng viện diệt chủng và gặp khoảng 10 người con cháu của những người Armeni bị bách hại.
 Tiếp đến vào lúc 10 giờ, ngài sẽ đáp máy bay đến Gumri, thành phố lớn thứ hai của Armeni, để cử hành thánh lễ theo nghi thức la tinh cho các tín hữu. Ban trưa ngài viếng thăm và dùng bữa tại Tu viện Đức Mẹ Armeni của các nữ tu dòng Đức Mẹ Vô Nhiễm nguyên tội.
 Ban chiều cùng ngày, ĐTC còn viếng nhà thờ chính tòa của Giáo Hội Armeni Tông truyền cũng tại Gumri rồi thăm nhà thờ Chính tòa của Công Giáo tại đây, trước khi bay trở lại thủ đô Yerevan.
 G. Trần Đức Anh OP

Đức Cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng, tân GM Phụ Tá Sàigòn

Đức Cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng, tân GM Phụ Tá Sàigòn

Đức Cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng, tân GM Phụ Tá Sàigòn - RV
25/06/2016 09:46
VATICAN. Ngày 25-6-2016, Phòng Báo Chí Tòa Thánh thông báo: ĐTC Phanxicô đã bổ nhiệm Cha Giuse Đỗ Mạnh Hùng làm tân Giám Mục Phụ Tá Tổng giáo phận Sàigòn.
 Đức Cha Đỗ Mạnh Hùng năm nay 58 tuổi, sinh ngày 15-9-1957 tại Sàigòn (từ năm 1975 là Hồ Chí Minh City). Từ 1968 đến 1976 theo học tại tiểu chủng viện thánh Giuse, Sàigòn, và từ 1976 đến 1982 học tại Đại chủng viện Thánh Giuse cũng thuộc tổng giáo phận Sàigòn. Từ 1993 đến 1998, học thần học tại Học viện Công Giáo Paris, Pháp, và đậu tiến sĩ.
 Sau khi thụ phong linh mục ngày 30-8-1990, Cha Giuse Hùng đảm nhận các trách vụ sau đây: phó xứ và giáo sư Đại chủng viện (1990-1993); linh hướng và giáo sư tại Đại chủng viện (1998-2011); Phó Giám đốc Đại chủng viện (2011-2014); từ năm 2001: Bề trên hiệp hội linh mục Prado; từ 2005: thư ký Ủy ban GM về giáo sĩ và chủng sinh; từ năm 2014: chưởng ấn tòa GM và bí thư của Đức TGM. (SD 25-6-2016)
 G. Trần Đức Anh OP 

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

THẦY LÀ AI? (19.6.2016 – Chúa nhật 12 Thường niên, Năm C)


THẦY LÀ AI? 
Lời Chúa: Lc 9, 18-24
Hôm ấy, Ðức Giêsu cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: “Ðám đông nói Thầy là ai?” Các ông thưa: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” Người lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phêrô thưa: “Thầy là Ðấng Kitô của Thiên Chúa.” Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai. Người bảo rằng: “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sống lại.”
Rồi Ðức Giêsu nói với mọi người: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.”
Suy nim:
Ðám đông bảo Thầy là ai?
Nói chung đám đông coi Ngài là một ngôn sứ đã khuất,
nhưng nay sống lại:
một Gioan Tẩy Giả, một Êlia hay một ngôn sứ nào khác.
Hiểu như thế đã là kính trọng lắm rồi,
nhưng tiếc thay lại không đúng,
vì Ðức Giêsu chẳng phải là người của kiếp trước hiện về...
Hôm nay tôi cũng cần biết người quanh tôi nghĩ gì về Ngài:
một nhà cách mạng xã hội? Một nhà cải cách tôn giáo?
một người đã dám sống và đã chịu chết,
để khai sinh một xã hội bình đẳng và huynh đệ đại đồng?
Có cái nhìn còn khiếm khuyết,
nhưng đã là một con đường rộng mở về chân lý.
Các con bảo Thầy là ai?
Phêrô trả lời đúng: Thầy là Ðức Kitô của Thiên Chúa.
Bản thân tôi cũng phải trả lời câu hỏi trên,
sau khi đã theo Chúa một thời gian dài.
Ðức Giêsu là một mầu nhiệm không ngừng mở ra và lớn mãi.
Ngài không thay đổi, nhưng sau mỗi biến cố,
tôi lại khám phá ra những nét mới nơi con người Ngài.
Ngài vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay,
nhưng Ngài thường đến với tôi dưới nhiều dáng dấp.
Ðời tôi là một chuỗi những câu trả lời cho câu hỏi:
“Con bảo Thầy là ai?”
Càng lúc câu trả lời càng được thanh luyện.
Tôi sẽ sống dựa trên câu trả lời của mình.
Ðức Kitô bảo mình là ai?
Ngài thường định nghĩa mình bằng những hình ảnh cụ thể.
Tôi là Cửa (Ga 10,7), là Mục Tử (10,11), là Ánh Sáng (12,46).
Tôi là Ðường (14,6), là Cây Nho (15,1), là Bánh (6,51).
Ðịnh nghĩa nào cũng gắn chặt Ngài với con người.
Cửa để chiên ra vào. Mục Tử để chiên được sống.
Ánh Sáng để ta dễ bước đi, Ðường để đưa ta đến với Cha.
Thân Nho để các cành sinh trái, Bánh để nuôi nhân loại.
Ðức Kitô sống cho con người và sống với con người.
Ngài nhận mình là Chúa, là Thầy, là Bạn,
là Anh Trưởng của mọi người chúng ta.
Ngài nhận mình là Ðức Kitô dân Do thái mong đợi.
Nhưng Ngài không giấu ta thân phận của Ngài:
phải vượt qua khổ đau và cái chết mới được vào cõi sống.
Ðức Kitô bảo tôi là ai?
Kitô hữu là người vác thập giá theo sau Ðấng vác thập giá.
Chẳng có con đường nào khác ngoài con đường Ngài đã đi.
Thân phận Kitô hữu gắn liền với thân phận Thầy mình:
“Nếu ta cùng chết với Ngài, ta sẽ cùng sống với Ngài” (2Tm 2,11).
Mầu nhiệm Vượt Qua nằm ở trung tâm đời sống Kitô hữu.
Vượt qua lớn nhất là vượt qua chính mình mỗi ngày.
Từ bỏ chính mình là để có thể sống cho tha nhân.
Mất mạng sống mình là để tín trung với Chúa.
Ước gì tôi là tôi hơn, khi tôi ra khỏi tôi.
Cầu nguyn:
Lạy Thầy Giêsu,
Thầy không gọi chúng con là tôi tớ,
Thầy cũng không chỉ coi chúng con là môn đệ.
Thầy còn coi chúng con như bạn hữu của Thầy,
vì Thầy đã thổ lộ cho chúng con
những điều riêng tư thầm kín nhất
trong tương quan giữa Thầy và Cha.
Hơn nữa, sau phục sinh,
Thầy đã gọi các môn đệ là anh em.
Mặc nhiên Thầy tự nhận mình là Anh Trưởng
đứng đầu một đoàn em đông đúc.
Xin cho chúng con luôn thi hành ý muốn của Cha
để trở nên những người em cùng huyết nhục với Thầy.
Lạy Thầy Giêsu, Thầy đã nâng chúng con lên
làm môn đệ, làm bạn, làm anh em của Thầy.
Còn Thầy lại hạ mình xuống
phục vụ chúng con như người tôi tớ,
rửa chân cho chúng con như một nô lệ
và chết thay cho chúng con trên thập giá.
Xin cho chúng con hiểu được tấm lòng của Thầy
và sống yêu thương mọi người như anh em. Amen.
 
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

ĐỨC GIÁO HOÀNG CHO RẰNG, HẦU HẾT HÔN NHÂN NGÀY NAY LÀ VÔ HIỆU

ĐỨC GIÁO HOÀNG CHO RẰNG, HẦU HẾT HÔN NHÂN NGÀY NAY LÀ VÔ HIỆU
 
Hôm thứ năm 16-6, Đức Giáo hoàng Phanxicô nói rằng đa số hôn phối thời nay là vô hiệu, bởi các cặp đôi không dự phần vào bí tích với một hiểu biết đúng về sự vĩnh viễn và kết ước.
 
 
‘Chúng ta sống trong một nền văn hóa tạm thời.’
 
Sau khi có bài diễn văn với Hội nghị mục vụ Giáo phận Roma, Đức Phanxicô đã trả lời 3 câu hỏi.
 
Một giáo dân hỏi về ‘cuộc khủng hoảng hôn nhân’ và cách người Công giáo giúp cho giới trẻ trong yêu thương, giúp họ học về bí tích hôn phối, và giúp họ vượt qua ‘sự kháng cự, những ảo tưởng và nỗi sợ.’
 
Đức Giáo hoàng đã trả lời từ kinh nghiệm của mình.
 
‘Cha nghe một giám mục nói rằng vài tháng trước, cha có gặp một cậu bé vừa học đại học xong, cậu nói ‘con muốn làm linh mục, nhưng trong vòng 10 năm thôi.’ Đây là văn hóa tạm thời. Và nó xảy ra ở mọi nơi, cả trong đời sống linh mục, tu sỹ.
 
Nó tạm thời, và vì thế phần lớn các cuộc hôn phối trong nhà thờ của chúng ta là vô hiệu. Bởi hai người thưa ‘vâng, suốt cuộc đời con’ nhưng lại không biết mình đang nói gì. Bởi người trẻ đang sống trong một nền văn hóa khác. Họ thưa thốt, họ có thiện tâm, nhưng lại không hiểu.
 
Hồi ở Buenos Aires, có một bà đã đến tìm cha. Bà nói rằng các linh mục học để làm linh mục trong nhiều năm, và rồi có người được phép giải chức để kết hôn và lập gia đình. ‘Còn giáo dân chúng con, phải thi hành bí tích này suốt đời, không thể phân ly, chúng con chỉ có bốn buổi chuẩn bị cho tiền hôn nhân, mà chuyện này lại là cho cả đời.’
 
Đức Phanxicô nói rằng chuẩn bị tiền hôn nhân là một vấn đề, và chúng thường liên quan đến tình trạng xã hội quanh đám cưới.
 
Ngài kể lại buổi trò chuyện với một thanh niên sắp kết hôn, và anh đang tìm một nhà thờ hợp với váy cưới của vợ và cũng không được xa nhà hàng tiệc cưới quá.
 
‘Đây là vấn đề xã hội, và làm sao để thay đổi đây? Cha cũng không biết nữa.’
 
Đức Giáo hoàng cho biết khi còn là Tổng Giám mục Buenos Aires, ngài đã cấm lễ hôn phối cho những cặp ‘cưới chạy,’ khi cô dâu đã mang bầu. Lập luận của ngài là về vấn đề sự ưng thuận tự do của đôi nam nữ.
 
‘Có lẽ họ yêu thương nhau, và đã thấy nhiều cặp rất đẹp đôi, hai hay ba năm sau họ đã kết hôn. Và cha thấy cả nhà cùng đi vào nhà thờ, cha mẹ bồng con để làm lễ hôn phối. Nhưng, họ biết rõ mình đang làm gì.’
 
Đức Phanxicô xem khủng hoảng hôn nhân là do những người ‘không biết bí tích và vẻ đẹp của bí tích là gì.’
 
‘Họ không biết rằng bí tích này là bất khả phân ly, họ không biết bí tích này là trọn đời. Thật khó.’
 
Ngài thêm rằng đa số các cặp đôi tham gia các khóa tiền hôn nhân ở Argentina đều đã sống chung.
 
‘Họ thích sống chung hơn, và đây là một thách thức, một nhiệm vụ cho chúng ta. Đừng có hỏi, ‘tại sao anh chị không làm lễ cưới?’ Đừng, mà hãy đồng hành, chờ đợi, và giúp cho họ trưởng thành, trung tín để trưởng thành.’
 
Ngài cũng kể ở vùng đông bắc Argentina, các cặp vợ chồng có con và sống với nhau, vậy mà đến khi con cái đi học, họ mới kết hôn theo nghi thức dân sự. Và đến tuổi làm ông bà, họ mới làm phép hôn phối trong nhà thờ.
 
‘Đây là mê tín, họ nói hôn nhân làm cho ông chồng sợ. Thật là dị đoan, và chúng ta phải khắc phục nó. Cha từng thấy rất nhiều người chung thủy khi sống chung, và cha chắc rằng đây là một cuộc hôn nhân thực sự, họ có ơn của hôn phối thật bởi vì họ chung thủy, nhưng nó là dị đoan …’
 
Đức Giáo hoàng kết luận, ‘Hôn nhân là lĩnh vực khó nhất trong việc mục vụ.’
 
J.B. Thái Hòa chuyển dịch từ CNA