Lời Chúa: Lc 3, 15-16.21-22
Hồi đó, dân đang trông ngóng, và trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi về ông
Gioan: biết đâu ông chẳng là Ðấng Mêsia. Ông Gioan trả lời mọi người rằng:
“Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng có Ðấng quyền thế hơn tôi
đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh
em trong Thánh Thần và lửa.”
Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Ðức Giêsu cũng chịu phép rửa; sau đó, đang
khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới
hình dáng như chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: “Con là Con của Cha;
ngày hôm nay, Cha đã sinh ra con.”
Suy niệm:
Các Kitô hữu ở thế kỷ đầu thật hết sức bối rối
trước
sự kiện Ðức Giêsu lãnh phép rửa của Gioan.
Tại
sao Ngài lại đến với Gioan như một môn đệ
để
chịu phép rửa, nhằm bày tỏ lòng sám hối?
Ngài
có cần sám hối không nếu thật sự Ngài vô tội?
Ðã có
bao câu trả lời cho vấn nạn này.
Chúng
ta chỉ cần nhìn ngắm Ðức Giêsu bên bờ sông Giođan.
Ngài
đứng xếp hàng cùng với dân tộc của Ngài.
Ngài
trà trộn với những tội nhân muốn sám hối.
Ngài
chấp nhận dìm mình xuống cùng một dòng sông.
Có ai
nhận ra Ngài là Chiên Thiên Chúa,
là
Ðấng xóa tội trần gian không?
Ðấng
thánh thiện lại khiêm nhu đứng bên kẻ tội lỗi.
Ðấng
sẽ làm phép Rửa trong Thánh Thần
nay
lại xin được chịu phép rửa sám hối trong nước.
Hành
vi đầu tiên công khai của Ðức Giêsu
lại là
một hành vi khiêm hạ, dìm mình, mất hút...
Ngài
chỉ là một kẻ vô danh bên cạnh một Gioan tăm tiếng.
Nhìn Ðấng Cứu Ðộ cúi mình chịu phép rửa,
chúng
ta hiểu được thế nào là đồng hành và liên đới.
Ðồng
hành với người khác đòi tôi phải đi chậm lại.
Liên
đới với người khác đòi tôi nhỏ bé đi.
Ðồng
hành đòi tôi có chung một tâm tình với người khác.
Ðấng
vô tội nếm được cái ray rứt của tội nhân
và cảm
được nỗi khát khao đổi đời của họ.
Ðức
Giêsu đã đồng hành với con người cho đến chết.
Ngài
đã chia sẻ thân phận của người nghèo, người khổ đau,
người
bị bỏ rơi, bị thất bại, bị kết án
và cả
thân phận khắc khoải của tội nhân.
Mầu
nhiệm Nhập Thể là mầu nhiệm đồng hành.
Thiên
Chúa tập làm người để hiểu được con người.
Ngài
cúi xuống để nâng con người lên.
Sau khi chịu phép rửa, Ðức Giêsu cầu nguyện với Thiên
Chúa.
Ngài
muốn gặp gỡ Cha trong tư cách là Con.
Chính
trong giây phút hiệp thông sâu đậm này
mà
Ngài cảm thấy được Thánh Thần tràn ngập,
và tự
thâm tâm, Ngài nghe rõ tiếng của Cha.
Cha âu
yếm gọi Ngài là Con và phong Ngài làm Mêsia:
“Con
là Con của Cha. Hôm nay, Cha đã sinh ra Con.”
Từ hôm
nay, Ðức Giêsu hiểu rằng giờ lên đường đã điểm.
Thời
gian ẩn dật ở Nadarét đã kết thúc.
Cha
ban Thánh Thần để ủy thác cho Ngài một sứ mạng.
Ðức
Giêsu đã trải qua một kinh nghiệm tuyệt vời...
Sông
Giođan, nơi Ngài gắn bó với tội nhân, với dân tộc,
đã trở
nên nơi Ngài gắn bó với Cha trong Thánh Thần.
Nơi đi
xuống cũng là nơi đi lên.
Nơi
Ngài được sai đến cũng là nơi Ngài đang hiện diện.
Chúng ta đã chịu phép Rửa của Ðức Giêsu trong Thánh Thần.
Phép
Rửa này có đưa chúng ta lên đường phục vụ không?
Mỗi
ngày, ta có lại thấy mình được Cha sinh ra không?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sám
hối không phải là điều dễ dàng,
bởi
lẽ chúng con không đủ khiêm tốn
để
nhận mình lầm lỗi.
Chúng con ngỡ ngàng
khi
thấy Chúa là Ðấng vô tội
mà lại đứng chung với các tội
nhân,
chờ Gioan ban phép Rửa.
Chúa
đã muốn nên bạn đồng hành
với phận người mỏng dòn yếu đuối
chúng con.
Xin
cho chúng con biết thường xuyên điều chỉnh
lối nghĩ và lối sống của mình,
tỉnh táo để khỏi rơi vào ảo
tưởng,
thành thật để khỏi tự dối mình.
Ước gì
Chúa ban cho chúng con ơn hoán cải,
dám đi đến những hành động cụ
thể,
và chấp nhận những cắt tỉa đớn
đau.
Nhưng xin đừng quên ban cho
chúng con
niềm vui của Giakêu,
hạnh phúc vì được tự do và được
yêu mến.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét