label

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

NGÀY TIỄN CHA PHÊ RÔ MAI ĐỨC VƯỢNG



NỖI NHỚ NIỀM THƯƠNG
NGÀY TIỄN CHA PHÊ RÔ MAI ĐỨC VƯỢNG

Sáng 24/7/2016 lúc 9 giờ 30 là thánh lễ nhận xứ của cha Phêrô Mai Đức Vượng tại giáo xứ Chợ Thủ, nhưng tại giáo xứ Cần Xây ngay từ 6 giờ 30 rất nhiều người đã tập trung về khuôn viên thánh đường để đến giáo xứ Chợ Thủ dự lễ nhận xứ và tiễn cha thân yêu của mình làm nhiệm vụ ở giáo xứ mới. Đoàn xe về Chợ Thủ hôm nay bao gồm 05 xe lớn và nhiều xe Honda. Mọi người đều háo hức mong đi nhanh để sớm gặp được cha sở của mình. Khi gặp lại, cha con tay bắt mặt mừng xen lẫn cả nước mắt, câu chuyện hàn huyên rộn ràng yêu thương, trìu mến làm như đã xa nhau lâu lắm rồi mới được gặp lại. Thế rồi thánh lễ bắt đầu với các nghi thức nhận Bài sai của Giám Mục, nhận ghế chủ tế, mở cửa nhà tạm, nhận tòa giải tội, lên bục giảng, lời từ biệt cha sở cũ và lời chào đón cha sở mời của đại diện Hội đồng mục vụ giáo xứ Chợ Thủ. Cuối cùng là đôi lời tâm sự của cha với mọi người. Trong bài phát biểu ngài có đôi lời với bà con giáo xứ Cần Xây đưa tiễn ngài, ngài nói “Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen” nhưng tôi đã ở với anh chị em tám năm vì vậy mà tôi đã thật gắn bó với anh chi em. Khi đi nhận xứ vụ mới tôi vẫn nhớ anh chị em và cầu nguyện cho anh chị em. Thật vậy cứ nghe những tiếng sụt sùi trong thánh lễ và nhìn vào những đôi mắt đỏ hoe của những người đưa tiễn đã nói lên tình cảm thế nào của cha con khi phải chia ly. Vẫn biết rằng lúc sống với nhau đôi khi có những bất đồng trong suy nghĩ nhưng tất cả chỉ là thoáng qua và đến lúc chia ly mới thấy giá trị thật của tiếng lòng. Rất nhiều người muốn đưa tiễn cha và được nhìn thấy nơi ở mới của cha nhưng thiếu phương tiện, tuy nhiên số người đưa tiễn cha rất đông và thánh lễ nhận xứ của cha cũng kín cả nhà thờ. Đoàn đồng tế trên 30 vị đặc biệt là các cố nhà Hưu, tuổi già, sức yếu nhưng vẫn hiện diện trong thánh lễ này. Kết thúc thánh lễ là bữa cơm thân mật, cha đến từng bàn cám ơn nhưng chẳng ai dám nói nhiều vì sợ không cầm được nước mắt. Thế rồi giờ chào tạm biệt đã đến, chẳng ai nói được gì chỉ bằng những cử chỉ luyến lưu và những giọt nước mắt lã chã rơi. Cha con dường như không thể xa cách, có những người đứng từ xa lau mắt vì không dám lại để nói lời tạm biệt. Chúc cha mọi sự tốt đẹp trong sứ vụ mới.
Tình cha con chẳng thể quên
Nhớ cha con khóc nguyện cầu bình yên
                                                                                                Thiên Sinh











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét