Mừng Lễ Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu
Nhớ
cái thuở xa xưa, tôi lơ ngơ vô nhà thờ xin học Giáo Lý Tân Tòng. Cha xứ
bảo tôi cần có người đỡ đầu. Khổ nỗi, tôi không biết phải nhờ ai vì gia
đình tôi vốn theo Đạo Phật. Cuối cùng bí lối quá, tôi không còn cách
nào khác hơn là đành phải nhờ vả... Đức Mẹ!
Linh
nghiệm thiệt nha... Mới vừa cầu cứu Đức Mẹ xong thì lập tức có một chị
lạ hoăc lót tót bước tới hỏi thăm. Nghe nói tôi đang tìm người đỡ đầu,
chị tình nguyện nhận lời ngay, rồi hỏi tôi tính chọn Thánh nào làm Bổn
mạng. Cái vụ này làm khó tôi thiệt tình. Vì tôi có biết Thánh nào với
Thánh nào đâu. Thấy tôi lóng ngóng, chị liền gợi ý:
- Chị có quyển "Một tâm hồn" của Thánh Têrêxa Hài Đồng. Chị sẽ cho em mượn đọc…
Đọc xong quyển sách, tôi thấy rất cảm mến vị Thánh đơn sơ, đáng yêu ấy, nên tôi đã chọn Ngài ...
Sự
chọn lựa ấy, xem ra như một sự kiện rất ngẫu nhiên nhưng mãi đến hôm
nay tôi mới đươc biết, đó chính là sự an bài tuyệt vời của Thiên Chúa...
Quả
thật, Thiên Chúa, qua lời bầu cử của Đức Maria, đã chọn Thánh Têrêxa
Hài Đồng làm Quan Thầy để hướng dẫn, dìu dắt tôi trên con đường Thơ Ấu
Thiêng Liêng, không phải trong ơn gọi tu trì Dòng Kín như Ngài, mà là
chính trong ơn gọi hôn nhân của đời thường...
Năm
tháng trôi qua, tôi đã dần dà cảm nhận ra rằng … Tinh thần Thơ Âu
Thiêng Liêng không chỉ là nẻo đường tắt nhanh nhất dẫn về một Nước Trời
xa xôi ở đời sau nhưng cũng là lối đi êm ái nhất đưa đến một cuộc sống
vui tươi, an bình trọn vẹn, từ tinh thần cho đến thể xác, ngay ở đời
này…
Một chút tâm tình của tôi, xin chia sẻ cùng với mọi người:
Tôi
mất nửa cuộc đời, lao đao nhọc nhằn tìm kiếm hạnh phúc, để rồi cuối
cùng đi đến một khám phá rất đáng kinh ngạc. Hóa ra hạnh phúc đích thật
rất giản đơn, và giản đơn đến nỗi, bộ não thường quá rắc rối của con
người trần thế không đủ sức giác ngộ, vì người ta nỗ lực tìm cách phức
tạp hóa một ý niệm vốn tự nó rất đỗi giản dị. Hạnh phúc nằm ngay trong
tầm mắt, mà lắm phen người ta mù tối, không nhìn thấy, lại mê mải vói
tay về tận cõi hư không! Từ đấy, tôi mới nghiệm ra vì sao Nước Trời chỉ
dành cho những kẻ có tâm hồn thơ ấu (Mt 19,14) và vì sao Chúa định hướng
sẵn cho tôi “Con đường thơ ấu thiêng liêng”. Bởi lẽ, duy có tâm hồn trẻ
thơ mới mộc mạc đủ, đơn sơ đủ, để thấu suốt mọi chiều kích sâu thẳm của
ý niệm hạnh phúc bình dị.
Tôi
đã “thức khuya hay dậy sớm, khó nhọc làm ăn cũng hoài công” (Tv
127:1-2), săn lùng cách vô vọng các phương cách trần thế hòng tự kiến
tạo cho mình thứ hạnh phúc phù du giả tạo, rốt cuộc mới vỡ lẽ ra rằng
tất cả bí quyết để đạt đến hạnh phúc viên mãn gói trọn trong hai tiếng
“xin vâng” đơn sơ của Đức Mẹ (Lc 1:38) và thái độ lắng nghe bình dị của
bà Maria (Lc 10:38-42)!
(trích "Hành trình tìm kiếm hạnh phúc và ơn chữa lành của một người tự kỷ")
Tạ ơn Chúa, tạ ơn Đức Mẹ, tạ ơn Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu…
Phương Thảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét